Chương 66: THIÊN NGOẠI PHÁP BẢO QUẢ THỰC NGHỊCH THIÊN!


#TNL:CK#LTU:

"Lục Luật Kiếm Pháp Tầng Thứ Ba! "Cổ họng hắn vì gào thét mà chảy cả máu, nhưng hắn không dừng lại, càng là điên cuồng gào lên như thể hắn muốn cả vòm trời này đều vì thanh âm của hắn mà rung động:

"Tam Kiếm Tuyệt Luân Hồi! "

Đôi song kiếm uy mãnh giương lên, thành hai đường thẳng song song cùng nhau rít gào chém xuống, hai đường xé cả thời không.

Cùng với đó, từ trong hư vô vạn trượng hai thanh ảo kiếm bẹo hình bẹo dạng cực kì tức tốc xông ra cũng là hai đường thẳng song song chém ra thêm hai đường kiếm.

Cả bốn đường kiếm chém ra hợp thành một hình vuông, ở bốn điểm của hình vuông bắt đầu cuộn xoáy, uy lực rất kinh hoàng, từng đợt kình phong ùn ùn kéo ra thổi bay tất cả vật thể.

Theo từng đường xoáy tăng dần, uy lực của nó cũng tăng lên bội phần.

Nhưng không như lúc đánh với Vô Diện, là ông một mực tạo cơ hội cho Y Thiên sử dụng cùng với linh lực không phải là thấp.

Đằng này, Người Gác Đền đang như mũi lao phi tới ước chừng chỉ ba giây nữa thôi đã trực tiếp giáng thẳng một đòn cực mạnh vào thân thể tàn tạ của Y Thiên.

Vậy vẫn là chưa đủ khổ, bây giờ lại còn thêm linh hải cạn kiệt không biết làm sao tiếp linh lực duy trì tuyệt kĩ.

Y Thiên ngay lúc này, hai mắt đầy sự quyết tâm đánh liều lần nữa.

Hắn cắn chặt răng, hai thanh kiếm cùng nhau đâm thẳng vào bụng, moi ra đầy là ruột gan phèo phổi.

"Huyết Ma Khí! "Hắn gầm lên một tiếng vang trời.

Huyết Ma Khí trùng trùng phóng ra cực hạn, nhiều đến nỗi có thể cô đặc thành cả một bầu trời rộng lớn.

Cùng với nỗi đau đớn thấu tận tim gan, Hỗn Độn Hắc Xích Khí cũng cùng tiến ra dung hợp với Huyết Ma Khí, một mặt gắng sức hồi phục cho Y Thiên, mặt khác tiêu hóa lấy tinh huyết của hắn làm năng lượng thay thế cho linh lực cạn kiệt truyền vào cho Tam Kiếm Tuyệt Luân Hồi.

Nhưng năng lượng nó cần càng lúc càng lớn, không như Khuyết Bản chỉ là một tam giác đều với ba góc xoáy trung tâm, bây giờ với hình vuông thì đã từ bốn góc xoáy trung tâm tạo thành gấp bội đường xoáy khác.

"Mẹ kiếp! Đành liều mạng thôi! "

Thật may mắn thay, ngay khi tinh huyết Y Thiên cạn kiệt, gương mặt tái nhợt đi vì thiếu máu trầm trọng. Luân Hồi Chí Kim đã hình thành, nó như một hố đen vô tận đang cố cắn nuốt đi tất cả vậy.

Nhưng không chỉ vậy, nó đang dần lớn lên lớn lên nữa. Sức mạnh hủy diệt của nó đang càng ngày càng lớn.

Nó như một con quái vật đang không ngừng lấy xung quanh làm thức ăn mà điên cuồng cắn nuốt vậy.

Con quái vật. .đúng, nó là con quái vật chứ không phải thú nuôi. Như thẻ nó có đôi mắt đỏ ngầu, quay ngược lại nhìn về Y Thiên. Tiếng gió rít gào hun hút nó tạo ra tựa như tiếng cười man rợ của nó.

"Này. .ta là người tạo ra ngươi đấy! "Giọng hắn thều thào, hoảng hốt hét lên.

Quái vật chỉ sẽ là quái vật, nó không hề nghe thấy lời than trách của Y Thiên mà càng bành trướng bản thân hơn, ý định nuốt chửng cả thân hắn vào trong nó.

Y Thiên cố gắng vùng vẫy thoát khỏi lưỡi hái tử thần đang kề sát cổ, tuy nhiên với lực hút cực lớn của Luân Hồi Chí Kim tỏa ra kéo vào.

VÚT!

Một thân ảnh bất ngờ lướt qua, nhanh như tên lửa chỉ để lại một màu đỏ ngầu và từng tiếng lẹt xẹt giữa trời đêm tối om.

"Lỗi… đang không ngừng vùng vẫy… yêu cầu. ."Thanh âm máy móc quen thuộc vang lên:

"GIẾT GỌN! "

OÀNH!

Một cụ đấm bất ngờ tung tới, khóa chặt cơ thể Y Thiên. Uy lực tựa như vạn núi đổ ào xuống toàn thân Y Thiên.

"ARGHHH! "Tiếng kêu thiết thảm vang lên thấu tận trời cao.

Vết thương rạch bụng đang được vá lại bởi Huyết Ma Khí lại bị một cú này của Người Gác Đền oanh tạc ra lại, ruột gan cứ thế vung vẩy khắp nơi toàn máu là máu.

Trong cái rủi lại có cái may, nhờ lấy cú đấm cực kì nguy hiểm này của ông ta, Y Thiên vậy mà thoát khỏi bàn tay tử thần của Luân Hồi Chí Kim tạo ra.

"HAHAHA! "Trong cơn đau đớn đến cuồng loạn, Y Thiên lại lần nữa trở lại dáng vẻ điên cuồng hiếm thấy, nụ cười dần trở nên mất nhân tính:

"Thế mà ta lại không chết! Y Thiên ta phúc lớn mạng lớn, được trời cao. .không. Trời cái đéo quách gì. Là Y Thiên ta, mạnh mẽ uy dũng vô song khiến diêm vương sợ hãi không dám kéo xuống! HAHAHA! "

Tưởng chừng như Luân Hồi Chí Kim đang lớn dần sẽ nuốt chửng được Người Gác Đền, nhưng không ngờ chỉ thấy ông ta thân ảnh nhanh nhẹn lách qua lách lại.

Thế mà giữa hai thân ảnh mờ ảo của ông ta tạo ra lại sản sinh ra một trường lực kì lạ có thể cùng với lực hút kinh diễm của Luân Hồi Chí Kiêm tiêu hao lẫn nhau.

Đến khi trường lực ấy dần lớn lên, ông ta phắt cái đã từ trong đó một chân mạnh mẽ dậm xuống đất, cày nát mặt đá bay thẳng ra ngoài.

Y Thiên ở ngoài nhìn vào cũng không thực sự rảnh rỗi như vậy, hắn tranh thủ thời gian yên lành hiếm có này móc ra viên yêu hạch tứ phẩm trong túi trữ vật.

Ánh mắt hắn đầy điên loạn nhìn vào, nuốt nước bọt.

"Lần này. .ta dựa hết vào ngươi đấy, yêu hạch tứ phẩm! "

RĂNG RẮC!

Viên yêu hạch đã vỡ, từng luồng linh khí hoang dã cuồng bạo như sóng trào dâng lên cuồn cuộn tràn vào trong người Y Thiên, thông qua các kinh mạch vỡ nát, đi qua các huyệt đạo bị bí, qua ngũ hành linh căn hỗn tạp mà hóa thành linh lực, như sông Hoàng Hà chảy vào linh hải khô cạn.

Toàn thân tức khắc tràn đầy sức sống nhờ nguồn linh lực bức phá này, trong cái lợi nào lại không có cái hại?

Câu trả lời đã in sẵn trên gương mặt và dáng vẻ bây giờ của Y Thiên, tâm trí đã hoàn toàn mất kiểm soát, miệng lẩm bẩm nói năng điên cuồng.

"Diệp Lâm Anh kia, thực sự xinh nhỉ? "

"Ừm ừm. .nàng mà làm máy xả thì…"

"Hahaha, đừng để cái tên Bất Phàm đó biết, hắn nổi cáu lên thì biết làm sao bây giờ? "

"Ngươi sợ tên đó á? Hahaah! Tên đó chỉ hơn lũ chúng ta chút tu vi thôi, ta còn phụ thân chống lưng ở đây, các ngươi còn các lão làng thì sợ cái gì? "

Bỗng dưng, Y Thiên lại tay chân múa kiếm loạn xạ, giọng nói tức khắc thay đổi. Huyết Ma Khí điêu cuồng thổi bùng lên, Hỗn Độn Hắc Xích Khí cuộn trào như một lớp giáp dày đặc bao bọc lấy thân thể:

"Mẹ nó! Các ngươi là một lũ chó chết! Cùng nhau thông đồng, hai người là phụ mẫu của nàng, làm sao có thể đẩy nàng lâm vào bước đường này! Nói cho ta xem xem! "

Trong thoáng chốc, sắc mặt hắn thay đổi, hạ giọng, nước mắt lưng tròng chảy dài:

"Diệp Lâm Anh. .nàng nói đúng. Màu đỏ… thật đẹp. "

Hắn ngẩng mặt lên trời, chỉ là một màu đen huyền bí vô tận.

XOẸT!

Một cước sượt qua người hắn, không phải là đá trượt mà là hắn đã trở nên quá nhanh. Chỉ dựa vào bản năng cuồng loạn né tránh.

Thiên Bình Kiếm nhanh nhảu chém qua va vào Người Gác Đền vang lên nhiều tiếng sẹt điện, Khứ Quang Kiếm Vũ cùng lúc mạnh bạo đâm vào các khớp.

"Lỗi sai. .quá nặng. .cần thêm quyền năng để sửa chữa! "Giọng nói máy móc lại vang lên.

Người Gác Đền toàn thân thể rung lên cực độ, từng tiếng kim loại khớp nối vặn xoắn kêu lên.

XÌ XỤC XÌ XỤC!

Từ trong các lỗ chi chít mà Y Thiên đã gây lên thân thể ông, chúng bắt đầu thổi ra khói nóng, giống như khi đun ấm nước nóng vậy.

Nhiệt lượng lúc này lại càng lúc càng cao hơn, gần như có thể tê liệt lấy tất cả các giác quan của Y Thiên.

"Nếu nàng bảo thế giới này là một sai lầm. .thì nhất định thực sự sai lầm! "Y Thiên ngước mặt lên nhìn vào ông ta, ánh mắt xanh rợn cháy rực của hắn trợn lên tựa như một con ác quỷ vừa trỗi dậy:

"Vì là sai lầm. .nên cần phải được chỉnh sửa! "

"Đúng vậy! "Người Gác Đền cùng lúc hô lên, một tiếng vang lớn.

Y Thiên lùi lại vài bước, hai tay cầm song kiếm lao lên tiếp chiến trực tiếp với Người Gác Đền.

Nhưng nó chỉ như châu chấu đá xe mà thôi, lúc trước Y Thiên toàn lực còn không thể chống lại vài cú đấm của ông ta sau khi khu vườn sụp đổ. Nay càng là thêm năng cấp, hiển nhiên một đòn cũng không phải là thứ mà Y Thiên hắn có thể chống lại được.

Theo lực đạo vung ra, Y Thiên lãnh trọn một cú lập tức bật người lại bay xa. Huyết Ma Khí trùng trùng bừng lên hóa thành vô số bàn tay, chiếc đuôi bám chặt vào mặt đất ghì lại.

Sát khí hắn bừng bừng ở sau lưng, toàn lực phát động tiến tới. Mặc kệ từng tiếng rắc rắc của xương gãy đang không ngừng cảnh báo, Y Thiên vẫn một bộ dạng kinh dị đó tiến tới.

Một chút tâm trí cũng đã không còn, hắn điên cuồng dùng song kiếm chém tới.

KENG KENG KENG!

Tia lửa tóe ra, từng hồi va đập kim loại vang lên.

Ở trong màn đêm tối, chỉ nghe được tiếng cười điên cuồng của một nam nhân, chỉ thấy được các tia lửa ở các chỗ khác nhau bùng lên.

Như một bản hòa tấu kinh hoàng của ác quỷ trong đêm tối đang du dương.

Người Gác Đền vẫn là trong trạng thái áp đảo về sức mạnh này chiếm ưu thế. Nhưng Y Thiên dựa vào nguồn linh lực dồi dào cùng với Huyết Ma Khí đang vô tận sản sinh không ngừng hồi phục và biến thành các thứ như cánh tay, bàn chân, đuôi, gai, .. .để hỗ trợ chiến đấu cũng không phải là yếu thế.

Hắn lao lên liên tục, với các vết thương vẫn còn chưa lành, vết thương ở bụng có đôi lúc rách ra. Hắn mặc kệ chiếc ruột dài hơn mét của mình kéo lê trên mặt đất để lại hàng dài các đường máu loang lổ mà tiến lên.

Liên tùng tục giáng hàng ngàn cú đâm, cú chém vào Người Gác Đền, dường như trong lúc này Y Thiên đã không còn là chính bản thân mình nữa.

Người Gác Đền đang ở trong trạng thái thiêu đốt cũng vừa lúc là đang dần yếu đi.

"Sức mạnh của ngài ban cho ta… đang dần biến mất đi sao? "Giọng nói máy móc của ông đầy hoảng hốt:

"Ta. .ta. .phải làm sao đây, thưa ngài. ."

Bất chợt Người Gác Đền đứng im bất động, như một cỗ máy hết pin. Y Thiên cũng không vì thế mà tò mò ngừng lại, càng là mãnh liệt hơn nữa.

Từng đòn đâm, cú chém vung ra đều đầy sát khí và oán hận thêm vào, khóa chặt nơi hạch tâm lõi năng lượng đang phát sáng vung vào.

"Ta hiểu rồi. .thưa ngài. "

KENG!

Đường kiếm Y Thiên sắp chém ra liền bị Người Gác Đền sau một khoảng dừng chặn lại, trong ánh mắt bất ngờ của Y Thiên.

Chỉ thấy Người Gác Đền trong miệng thầm niệm thứ gì đó, nhưng nó nhanh. .rất nhanh, không thể nào nhìn thấy. Bỗng, trong một chớp mắt ông dừng lại, như thể lấy hơi rồi ông gầm lên một tiếng:

"Cỗ Máy Hủy Diệt - Chiến Quyền Thần Bạo! "

Toàn thân ông ta rung lên kịch liệt, gần như gần đổ vỡ đến nơi. Nhưng ánh mắt vô hồn của ông bây giờ lộ ra một tia kiên quyết đến tột cùng:

"Tạm biệt, vị khách không mời. "

Lời nói ông vừa dứt, toàn bộ đạo lực của ông dồn vào một quyền này tung ra. Như sấm rền vang trời kêu lên từng tiếng ầm ầm lao đến.

Tốc độ thực sự quá kinh hoàng, chỉ chưa đến nửa cái chớp mắt, nó đã đến trước bụng Y Thiên.

"Không thể né! "Y Thiên lúc này mới lấy lại được tâm trí, vội vàng đảo chân.

Thực sự là quá muộn rồi. Một quyền toàn lực của Người Gác Đền đã lập tức đến bụng của hắn, xuyên qua lớp da thịt mỏng manh đang được chắp vá, xuyên qua ruột gan dập nát, xuyên qua xương sống gãy vỡ.

Để lại một lỗ to tướng trên bụng Y Thiên.

"Ựa. .ựa. ."Không còn cảm giác đau đớn nữa, hắn đưa tay sờ lên cái lỗ ở chính giữa bụng của mình, thấy một cảm giác mơ hồ cực kì khó tả.

PHỤT!

Hắn một miệng đầy máu không ngừng chảy ra, tinh huyết vốn đã cạn nay càng thêm cạn, gương mặt trắng trẻo nay càng thêm thiếu huyết sắc mà trở nên trắng đến tột cùng, trắng hơn là cả lớp tuyết ở nơi Bắc Vực lạnh lẽo.

"Bắc Vực? "Y Thiên chợt nhớ đến nơi này, miệng hắn trở về khoảnh khắc cười dịu, toàn thân hắn vô lực ngất xuống đất:

"Đây là một nơi tuyệt đẹp mà ta đã từng đi qua khi còn nhỏ. .cùng với phụ thân. Sau chuyến đó trở về, ta đã kể cho Linh Nhi về nét đẹp ở nơi đó. Thấy Linh Nhi vui đến nhảy cẩng lên như vậy, thật lòng ta rất muốn một lần cùng Linh Nhi đến đó chơi thật vui. .nhưng mà có lẽ không được rồi. ."Giọng nói hắn thều thào, khó thở cực kì.

Mắt hắn lim dim, mọi vật trước mắt hắn đều trở nên mờ dần. .mờ dần. .

"Xác định lỗi đã hết. .vị khách không được mời đã…"Giọng nói máy móc vang lên cùng với âm thanh xì xục ồn ào, có vẻ như không chỉ Y Thiên mà cả Người Gác Đền đều đang thoi thóp:

"CHẾT! "Một chữ này vang lên, như tờ giấy báo tử cho Y Thiên vậy.

"Ta phải chết ư? !"Toàn bộ tâm trí hắn bỗng dưng trong khắc này bừng tỉnh.

Mọi cảm giác mơ màng đều tan biến, Huyết Ma Khí như thể vừa thức tỉnh lên một tầng cao mới, nó không những trùng trùng giải phóng ra cô đặc lại, mà nó còn trực tiếp là một dòng chảy phóng thích ra bên ngoài.

Không chỉ từ hình xăm mà từ khắp cơ thể Y Thiên, nó nhanh chóng lắp vào chiếc lỗ ở ngay bụng của Y Thiên mà ra sức hồi phục, không còn lấy tinh huyết của Y Thiên làm năng lượng tiêu hao nữa mà nó tự biến nó thành tinh huyết của Y Thiên mà hồi phục.

Nó bây giờ đã hoàn toàn trở thành một phần của Y Thiên, không còn chống đối, không còn khiến hắn mất kiểm soát, chỉ đơn thuần là cùng với hắn làm một thể. Biến thành dòng máu nóng chảy khắp người hắn.

"Nếu ta chết đi thì Linh Nhi phải sống sao đây! !! "Hắn gầm lên, giọng nói đầy phẫn uất và đau đớn, tiếng gầm tựa như thần long thét gào.

Khứ Quang Kiếm Vũ rung lên kịch liệt, nó tự phân rã chính mình ra không ngừng chuyển động biến mình thành một cái giáp tay màu hắc kim bao lấy cánh tay Huyết Ma Khí.

"Người Gác Đền… ông quả thực rất mạnh, thậm chí là ta so với ông không bằng một góc. Nhưng ông chỉ là một thứ cỗ máy vô hồn, còn ta chính là Y Thiên, mà Y Thiên thì không bao giờ bỏ cuộc! "Hắn hét lên, đứng bật dậy.

Huyết Ma Khí trùng trùng giải phóng ra, bao trùm cả một bầu trời rộng lớn không ngừng cuộn quấy kéo đến lỗ hổng trên bụng của Y Thiên phục hồi.

Đôi Âm Dương Nhãn của hắn cháy rực lên ngọn lửa xanh rờn, với thứ tốc độ điên cuồng của mình hắn bức tốc lao lên, tiến thẳng về phía Người Gác Đền đang chậm chạp đi về khu vườn hoang tàn đổ nát.

"Phá Thiên Cương Quyền - Quy! "Lập tức, Khứ Quang Kiếm Vũ phân rã thành Bất Khứ Quang Hồi Cư vô dạng đang hình thành một kim giáp tay bọc lấy cánh tay trái của hắn ngưng tụ lại một tiếng.

KINH!

Phá Thiên Cương Quyền uy lãnh đã hoàn thành, là một cái giáp tay sần sùi gai góc đen tuyền, toàn thân mạnh liệt tỏa ra đầy hàn khí lạnh lẽo.

Hắn vặn mình, dồn tàn lực vào cánh tay trái mang Phá Thiên Cương Quyền đấm tới, quát lớn:

"Hồi Quang Phá Giới Quyền! "

Một đấm tung ra hướng thẳng về nơi phía sau lưng che lấy hạch tâm phía trước đấm tới.

OÀNH! OÀNH! OÀNH!

Một đòn đánh phá không gian thời gian lao tới, mang theo bão tố trỗi dậy cuốn theo đầu năm khớp ngón tay uy lực kinh diễm gào thét như vạn thần long quấn lấy tung ra.

BÙM!

Vụ nổ kinh thiên động địa vang lên, khắp trời đất đều bị che bởi tiếng nổ ấy. Nhưng không hề có hình ảnh bùng nổ nào bộc phá trời không bay lên.

Hồi Quang Phá Giới Quyền này kinh hoàng đến nỗi, toàn thân Người Gác Đền cứng cáp chịu qua vô vàn chiêu thức mạnh mẽ của Y Thiên đều không đổ, nhưng trong một đòn này là hoàn toàn tan rã.

Thực sự là tan vào hư không, một hạt bụi cũng không để lại…

Với uy lực kinh diễm nghịch thiên như này, hậu quả nó để lại cũng không phải là dễ chịu, toàn thân Y Thiên truyền đến một sự tàn phá hủy diệt đến tột cùng.

Hắn liền lập tức thu liễm Huyết Ma Khí, cánh tay trái được tạo bởi Huyết Ma Khí cũng theo đó mất đi, Phá Thiên Cương Quyền lập tức rớt ra tự động phân rã thành Bất Khứ Hồi Quang Cư.

Nhiều mảnh vỡ lớn nhỏ bị phân rã ra lại nhanh chóng tụ lại hóa thành một cánh tay ghép lại vào cánh tay trái Huyết Ma Khí vừa mất đi.

Y Thiên thở hổn hển, đau đớn nhìn qua Bất Khứ Hồi Quang Cư.

"Mẹ kiếp một cái Thiên Ngoại Pháp Bảo! Thật sự là quá nghịch thiên rồi đi! "

Cuối cùng, thấy bản thân ngoài đau đớn ra thì vẫn chưa chết đi, vết thương lớn ở bụng cũng phục hồi đa số nội tạng bên trong, chỉ là da thịt có chút mỏng đi, đau đớn không thôi.

Hắn lập tức bỏ cái nét mặt nhăn nhó ấy đi, trên miệng nở một nụ cười dịu:

"Cuối cùng cũng xong rồi. ."

Y Thiên hướng mắt nhìn xa xăm vào bầu trời đêm đen không có lấy một vị tinh tú, cười tít mắt, gương mặt đầy vẻ mong đợi, tựa như cố nhân đi xa lập nghiệp quay về cố hương:

"Linh Nhi. .đại ca về với muội rồi đây! "

Dứt lời, hắn toàn thân kiệt sức ngất lịm đi.

==========

*QUÝ ĐỘC GIẢ CÓ THỂ ỦNG HỘ EM QUA:

*SACOMBANK: 049429032000 ( NGUYEN VAN TU )

*MỌI SỰ ỦNG HỘ CỦA MỌI NGƯỜI CHO DÙ LÀ ÍT HAY NHIỀU CŨNG LÀ TẤM LÒNG LỚN LAO CỦA MỌI NGƯỜI ĐỐI VỚI TÁC MỚI CÒN NON TRẺ NÀY! CHÂN THÀNH CẢM ƠN MỌI NGƯỜI!

*CHO EM CHÂN THÀNH CẢM ƠN SỰ ỦNG HỘ VÔ CÙNG TUYỆT VỜI TỪ CÁC ANH ĐẾN VỚI EM TÀI Ở THÁNG 10 NÀY:

-3/10: + TÔ PHAN HÒA: 200. 000 VNĐ

*TRI ÂN CÁC ANH ĐÃ TƯƠNG TÁC RẤT NHIỀU VÀ THEO DÕI TRUYỆN EM MỖI NGÀY:

-Nguyễn Kaein

-VÔ HỐI

-Đạt Trần

-TÔ PHAN HÒA

-VŨ PHONG

-Muôn Thái Tạo Hóa

===========

*CUỐI CÙNG THÌ EM CHÚC MỌI NGƯỜI ĐỌC TRUYỆN VUI VẺ VÀ NGỦ NGONNN! !!

💬 BÌNH LUẬN TRUYỆN
Loading...