Chương 65: THỨC TỈNH TRONG HIỂM CẢNH!
#TNL:CK#LTU:
Sự thất bại trong việc duy trì sự ổn định đã khiến Người Gác Đền trở nên liều lĩnh hơn.
Ông ta dùng chiếc đầu đèn đường thô kệch chứa Lửa Thiêng làm vật ổn định, dồn toàn bộ năng lượng vào cơ thể, khiến những vết nứt tạm thời trên cánh tay Người Gác Đền lập tức biến mất, cố gắng khôi phục lại sự hoàn hảo tính toán của mình.
Y Thiên đứng thẳng, máu nhỏ giọt xuống khu vườn từng dòng loang lổ, nhưng đôi mắt hắn rực cháy một ngọn lửa kiên định.
Hắn liên tục vận động Huyết Ma Khí và Hỏa Diễm để điều hòa lẫn nhau cũng như gia cố thay cho linh lực, chuẩn bị cho chuỗi chiêu thức tối thượng.
"Hãy tận hưởng khoảnh khắc cuối cùng của ngươi và cái nơi chó chết sắp sụp đổ này đi. "
Y Thiên cắm Thiên Bình Kiếm xuống đất, tạo ra một chấn động nhẹ. Hắn kéo lê nó trên mặt đất khu vườn, thi triển Thiên Địa Âm Dương Đạo.
Luồng Hỏa Diễm, Linh Lực và Huyết Ma Khí của cùng nhau chảy qua thanh kiếm, thu thập các luồng khí âm dương từ lòng đất, bao bọc toàn bộ cơ thể hắn trong một lớp khí màu xám trắng.
Người Gác Đền nhận thấy động thái nghi lễ này, thuật toán của ông ta lập tức tính toán sự nguy hiểm.
Ông ta xoay cây trượng đầu đèn trong tay, dậm chân một cái, giương cao lên và phóng ra một viên đạn Lửa Thiêng khổng lồ, trắng rực, chứa đựng sức mạnh đủ để thiêu hủy Y Thiên ngay lập tức.
Đây là một đòn đánh phủ đầu, không cho Y Thiên thời gian hoàn thành.
"Cứ dẫy đi, nếu như ông còn có thể! "
Đối mặt với đòn hủy diệt, Y Thiên không hề nao núng. Âm Dương Nhãn của hắn co rút, đôi đồng tử mang ánh sáng xanh rợn cháy rực lên.
Đôi song ảo kiếm một nhu, một cương của Nhị Kiếm Khai Thiên Địa vốn đang bảo vệ hắn lập tức rời khỏi vị trí.
Luồng Huyết Ma Khí trong người hắn cuộn trào giải phóng ra, ngưng tụ từ trên lưng hắn một đôi bàn tay chắp chưởng, niệm ấn:
"Âm Dương Bát Quái Khí! Thái Cực Hóa Kiếm! "
Theo thanh âm gầm thét của Y Thiên.
Đôi song ảo kiếm vô hình dần hòa quyện vào nhau, tạo thành một vòng tròn Âm Dương xoáy tròn giữa Y Thiên và viên đạn Lửa Thiêng.
Vòng tròn Thái Cực này không chỉ hóa giải mà còn hấp thụ toàn bộ năng lượng dương thuần khiết từ viên đạn Lửa Thiêng khổng lồ của Người Gác Đền, chuyển hóa nó thành năng lượng bù đắp vào trong vòng tròn.
Ngay cả Hỏa Diễm Chí Dương trong người hắn cũng được điều hòa, kết hợp với nguồn năng lượng vừa hấp thụ, khiến toàn thân hắn như một lò luyện kim đầy sức mạnh.
"Ngươi… không được lấy bất cứ thứ gì ở đây mà chưa được cho phép! "Thanh âm máy móc vang lên, có pha chút rè rè. Biểu lộ một mặt tức giận cực kì khi thấy Y Thiên tùy tiện lấy đi Âm Dương Khí ở nơi đây:
"CHẾT ĐI! "Ông ta tức giận cầm cây trường đầu đèn lao tới, với một tốc độ kinh hoàng.
Nhưng với thứ tốc độ rẻ mạt quen thuộc này, khó lòng nào có thể đả thương Y Thiên, chỉ thấy Y Thiên nhẹ nhàng dùng tay trái ngưng tụ từ Huyết Ma Khí, một lực đạo mạnh mẽ xé toạc không gian phát ra theo đường kiếm của Khứ Quang Kiếm Vũ lướt qua.
KENG!
Lửa Thiêng ở ngọn đèn của cây trượng đầu đèn thổi lên, ý định dùng áp lực đập chết Y Thiên, cùng lúc Khứ Quang Kiếm Vũ vung ra nghênh đòn.
OÀNH!
Một tiếng nổ nhỏ vang lên, dưới sức mạnh oanh tạc cả không - thời gian của Khứ Quang Kiếm Vũ, cây trượng đầu đèn lập tức không thể tự thân tiêu hóa và đẩy đạo lực về phía sau buộc Người Gác Đèn dưới uy lực mạnh mẽ phải lùi lại vài bước.
"Kệ bố, ta đây cứ lấy đấy! "Y Thiên nở một nụ cười mỉm, đầy chế giễu:
"Ông có làm gì thì làm luôn đi, ta sợ thì ta là con chó bám đuôi ông! "
Lúc này, Y Thiên đã hoàn tất việc thu thập năng lượng, như một tên lửa cần bệ phóng, thì lực lượng hủy diệt mà hắn vừa ngưng tụ cũng như vậy, cũng cần một thứ làm trung gian phóng thích ra, và thứ mà hắn cần chính là thanh Thiên Bình Kiếm.
Hắn rút Thiên Bình Kiếm ra khỏi mặt đất, dồn toàn bộ linh lực thanh kiếm này. Theo dòng Huyết Ma Khí cùng với Hỗn Độn Hắc Xích Khí luân chuyển, từng dòng tinh huyết của hắn chảy ngược vào kiếm, kích hoạt các ký tự cổ xưa trên lưỡi kiếm mà bây giờ hắn mới phát hiện, tạo nên những đường nét rực sáng.
"Nhất Kiếm Phá Vạn Giới! "
Hắn gầm lên, dốc cạn kiệt toàn bộ Linh lực hiện có trong cơ thể, không giữ lại một chút nào để thi triển ra.
Đường kiếm khí phóng ra cực nhanh, mạnh mẽ, một đường ánh sáng duy nhất chém ngang không gian. Chỉ là không hiểu sao, hắn lại chém nó ra phía sau lưng không có ý nhằm vào Người Gác Đền.
Cơ thể Y Thiên ngay lập tức trở nên suy kiệt.
Người Gác Đền, sau khi thấy đòn tấn công của ông ta bị hấp thụ và chuyển hóa, không còn khả năng tính toán hợp lý.
Ông ta chỉ còn biết giáng đòn tấn công vật lý, lao tới với tốc độ cực đại, dùng chiếc đèn thô kệch đập mạnh, cố gắng kết thúc Y Thiên trong khoảnh khắc hắn suy yếu.
"Từ mình nộp mạng… vị khách này, ngươi thật không thông minh! "Giọng nói máy móc rè rè tăng cao, có vẻ như ông ta đang rất tức giận.
Y Thiên nhanh chóng giương Khứ Quang Kiếm Vũ lên, mạnh mẽ đỡ lấy một đòn đầy mãnh liệt kinh người này.
OÀNH! OÀNH! OÀNH!
Không chỉ một đòn giáng xuống, có vẻ như Người Gác Đền cũng rất thông minh khi nhận ra trạng thái như đèn cạn dầu của Y Thiên lúc này. Nên ông ta cũng dốc hết tâm can ra để giáng từng đòn nện, bổ vào Y Thiên.
"Mẹ nó! "Y Thiên cắn chặt răng, cố gắng chống đỡ.
Nhưng càng lúc Người Gác Đền càng mạnh lên theo sự suy kiệt dần của Y Thiên, kéo dài thêm chút nữa thì Y Thiên sẽ lâm vào hiểm nguy cực độ mất.
Cũng vừa may là cánh tay trái của hắn là tự Huyết Ma Khí ngưng tụ thành nên dư ba của áp lực từ các đòn trượng gào thét giáng xuống xuyên vào cơ thể cũng không quá nặng.
Hắn hướng mắt nhìn về nơi đan điền, như chờ thứ gì đó.
Lạ thay, dưới sự chèn ép của vô vàn đòn bổ vào người, Y Thiên thế mà lại không cùng lúc sử dụng thêm Thiên Bình Kiếm để chặn đòn, mà chỉ dùng Khứ Quang Kiếm Vũ.
Một lượng linh lực nhỏ vừa được tiếp lại trong linh hải của hắn, hắn mừng rỡ nhìn vào thanh Thiên Bình Kiếm, không nhịn được mà run lên.
"Nhị Kiếm Khai Thiên Địa! "Hắn nhanh chóng dùng lượng linh lực vừa mới hồi phục để sử dụng chiêu này.
Thiên Bình Kiếm rung lên cực độ, hắn giương cao nó lên từ trong thân thanh kiếm đang rung tách ra hai thanh ảo kiếm vô hình.
Rồi mới từ từ nhìn lên Người Gác Đền đang ra sức nện từng trượng lên Khứ Quang Kiếm Vũ, ánh mắt hắn rất đắc ý, nở nụ cười rộng đến cả mang tai, dường như hắn đã nắm chắc phần thắng trong tay ở khắc này rồi.
"Khoảnh khắc này. .ta chờ cũng quá lâu rồi! "Y Thiên gào thét lên, như thể đang cố gắng trút nỗi bực tức từ nãy đến giờ bị động chịu các cú nện, bổ của ông ta.
Hai bàn tay Huyết Ma Khí mọc ra từ lưng dưới của Y Thiên vội vàng chắp chưởng kết ấn quyết:
"Âm Dương Hợp Thể! "
Trong thoáng chốc, luồng Âm Dương Khí màu xám tiết ra từ đôi Âm Dương Nhãn dao động, bay đến hợp thể với hai thanh kiếm khí vô hình của Nhị Kiếm Khai Thiên Địa và đường kiếm khí đầy oanh tạc của Nhất Kiếm Phá Vạn Giới đang nhanh chóng bay đi không điểm dừng ở tít phía xa chân trời sau lưng Y Thien.
Ba luồng năng lượng khác nhau hợp nhất lại. Chúng tạo thành một đường kiếm khí duy nhất mang hai màu trắng đen huyền bí, luân chuyển không ngừng giữa hai thái cực.
ẦM! ẦM! ẦM!
Chưa cần tạo thành, từng luồng phong kình từ tâm đang mãnh liệt nổ ra. Theo từng tiếng nổ kinh thiên động điện.
Đường kiếm khí trắng đen dần được tạo thành, đường kiếm khí này không bay đi, mà chỉ lơ lửng, tạo ra một luồng áp lực tĩnh lặng và kinh hoàng.
Người Gác Đền đá một cái mạnh mẽ cực kì vào Y Thiên, khiến hắn bay ra xa, nhưng vẫn kịp thời vươn tay nắm lấy lưỡi kiếm.
"CHẾT ĐI! "Người Gác Đền tiếp tục lao tới, không quan tâm đến đường kiếm khí này, ánh mắt chỉ tập trung vào việc triệt tiêu cơ thể của Y Thiên.
"Âm Dương Lưỡng Đoạn! "
"Phá! "
Y Thiên gầm thét, mặc kệ nỗi đau của nội tạng và xương đang vỡ vụn ra bởi các đòn đánh mạnh bạo của Người Gác Đền cũng như dùng sức quá mức.
Hắn gồng mình, dùng cả hai tay nắm lấy đường kiếm khí trắng đen đang lơ lửng, dùng tất cả sức lực bình sinh, ném nó về phía Người Gác Đền.
Đường kiếm khí trắng đen xuyên qua không gian, tốc độ của nó còn vượt xa tốc độ của âm thanh.
Âm Dương Lưỡng Đoạn đâm thẳng vào khối đầu đèn đường thô kệch chứa Lửa Thiêng đang phát sáng điên cuồng.
BÙMMM!
Với sự hủy diệt tuyệt đối của bản thân, Âm Dương Lưỡng Đoạn đã khiến chiếc đầu đèn nứt vỡ thành mảnh vụn, và Người Gác Đền nổ tung.
Khu Vườn An Dưỡng sụp đổ hoàn toàn, bầu trời trở nên tối xám xịt. Y Thiên kiệt sức, mái tóc trắng của hắn thấm đẫm mồ hôi và máu, hình xăm Huyết Ma màu đỏ sẫm trên cơ thể hắn phát sáng, nhanh chóng tái tạo và hồi phục các tổn thương chí mạng.
"Phụt! "Y Thiên khẽ phun ra ngụm máu đọng lại nơi cổ họng, vội lau đi hàng máu chưa kịp khô bên khóe mình. Nở nụ cười chiến thắng:
"Cuối cùng cũng giết được ông rồi, tên chó chết phiền phức. "
Giữa một đống đổ nát, giữa một bầu trời tối xám xịt. Từng mảnh vụn của chiếc trượng đầu đền, của kim loại và các mảnh sứ của Người Gác Đền nổ tung rơi vãi.
Chúng như có sinh mệnh trở lại, bắt đầu rục rịch dao động.
OÀNH!
Trong một tiếng nổ, luồng nhiệt cao độ ra sức truyền tỏa chưa từng thấy. Cơ thể của hắn dần được lắp lại, khắp thân sứ trắng bắt đầu tan chảy trong một lượng nhiệt độ nóng chảy tựa dung nham.
"Cỗ Máy Hủy Diệt - Vỡ. "
"Hệ Thống Phán Xử - Kích Hoạt! "
Ngọn Lửa Thiêng ở trong ngọn đền đã không còn, lại bỗng nhiên rực cháy lại từ trong hạch tâm của Người Gác Đền thổi bùng lên khắp thân thể.
Hơi nước và khói trắng bốc lên cuồn cuộn giữa các khớp kim loại đỏ ửng. Đôi mắt ông khi trước là một màu lục bảo đẹp rạng ngời, giờ đây chỉ còn là hai quầng sáng đỏ rực, không có đồng tử, chỉ còn lại sự điên cuồng và cơn thịnh nộ không thể nào nguội đi.
Giọng nói máy móc của Người Gác Đền bị thay thế bằng một tiếng rít méo mó, xen lẫn tiếng gầm của kim loại bị vặn xoắn.
Ông ta không còn là Người Gác Đền nữa, mà là một lượng lực quy tắc đã tổ chức sống lại điên cuồng, được điều khiển bằng cơn thịnh nộ tuyệt đối của hệ thống bị phá vỡ:
"Quy tắc - phục sinh. Quá trình sửa chữa… lỗi. Tìm lỗi… xong. "Thanh âm rít gào méo mó lạnh im, bất chợt ông ta đưa đôi mắt đỏ rực sang nhìn Y Thiên:
"Lỗi đang đứng im. .để phục sinh quy tắc, không cần sửa chữa lỗi. .chỉ cần. ."
"GIẾT! "Thanh âm bỗng chốc cuồng nộ, trên gương mặt biểu lộ đầy ý hủy diệt.
Người Gác Đền nhanh chóng lao đến trước sự ngỡ ngàng của Y Thiên đang cạn kiệt sức lực, tung ra một đập thô bạo bằng tay không.
OÀNH!
Nó khủng khiếp hơn cả khi cầm chiếc đầu đèn, không khí trước mặt Y Thiên bỗng chốc nén lại thành một bức tường vô hình vặn quắn rồi vỡ tan. Tạo ra một cơn sóng xung kích có thể san bằng cả một ngọn núi.
Y Thiên lập tức bay đi, toàn thân uể oải không còn sức lực mặc theo gió mà bay.
Người Gác Đền chỉ trong một cái nháy mắt đã lập tức xuất hiện trước mặt Y Thiên, tung thêm một cú đấm thẳng vào người hắn.
"Hỏa Sư Thú! Ra đây cho ta! "Hắn gầm lên.
Từ trong đan điền, thoáng chốc, Hỏa Sư Thú mang theo Hỏa Diễm rực cháy lao ra mạnh mẽ dùng hai bàn vuốt sắc nhọn của mình cào tới Người Gác Đền, ôm ông về phía trước.
Nhưng. .Hỏa Sư Thú ở dạng linh hồn của là quá yếu rồi, chỉ trong một cú đấm của Người Gác Đền, nó liền kêu lên vài tiếng thét gào kinh khủng, bay lên không trung rồi đáp đất với một cái"thịch! ", sau đó thanh âm rên rỉ giảm dần. Nó đã hoàn toàn ngất đi.
Chớp mắt một cái, ông ta liền xuất hiện ở trước mặt Y Thiên tung ra một đòn đánh đầy uy lực.
Hắn lúc này kịp thời phản ứng, đôi song kiếm Thiên Bình Kiếm và Khứ Quang Kiếm Vũ cùng nhau quét ngang chặn lại đòn này.
Nhưng uy lực hủy diệt khủng khiếp của nó không phải là một dạng mà Y Thiên có thể dễ dàng chống lại.
"Chỉ còn một viên yêu hạch tứ phẩm! "Hắn khẽ nhìn vào túi trữ vật của mình, định lấy viên yêu hạch cuối cùng này ra ăn để phục hồi.
Ngay lập tức, Người Gác Đền lại lao đến tung ra một cú đá mang hơn hai phần hủy diệt so với cú đấm.
PHỤT!
Y Thiên nôn ra một vũng máu, cả thân thể đau đớn bay ngược về phía sau. Dường như nội tạng đều đã bị dập nát hết cả rồi. Huyết Ma Khí lập tức gia trì vào hồi phục, nhưng với thứ tốc độ kinh hoàng không hề cho Huyết Ma Khí kịp thời hồi phục này thì làm sao hắn lại có khoảng trống để ăn yêu hạch cơ chứ.
Cả cuộc chiến hỗn loạn lúc này chỉ là người đánh người chặn, Y Thiên theo từng hồi đau đớn gắng gượng không để bản thân bị liên hoàn các đòn đấm đá đến chết đi. Vẫn cố gắng duy trì song kiếm đưa ra hỗ trợ cùng với lớp ảo giáp được tạo thành từ Hỗn Độn Hắc Xích Khí đỡ được phần nào uy lực của Người Gác Đền.
Nhiều lúc còn bộc phát Huyết Ma Khí ra không màng đến hậu quả mà sử dụng để chặn và ghì bản thân không trượt hay bay dài để không bị rơi vào chuỗi liên hoàn của Người Gác Đền.
Cho đến khi Y Thiên đột nhiên xoay người né được một đòn của Người Gác Đền, trong đầu hắn chợt lóe lên tia sét chạy ngang qua thái dương, hắn đã phát hiện ra một điều.
Người Gác Đền đang ở trạng thái này thiêu đốt bản thân để hành động và qua một khoảng thời gian hơn hai canh giờ chịu đòn này của hắn, Người Gác Đền có chút chịu nhiệt không nổi mà đã hạ tốc độ cũng như sức mạnh của mình xuống.
"Ông đây là đang yếu dần? "Y Thiên đột ngột hỏi, tuy không nhận được câu trả lời trực tiếp từ ông nhưng hắn chắc chắn rằng mình không sai, hắn nhếch môi cười khinh bỉ:
"Hahaha! Thì ra ông đây chỉ là đang không ngừng giãy giụa trước cái chết đang đến dần mà thôi. "
"Cái chết ư? Nó không dành cho nơi này và ta. "Người Gác Đền phản bác, thanh âm đầy cuồng nộ giữa những khớp nối kim loại vặn xoắn kêu lên:
"Thứ cái chết đang tìm đến chỉ có ngươi thôi, vị khách không được mời. "
"Tùy ông nghĩ sao thì nghĩ, kết quả vẫn là không thay đổi! "Y Thiên mạnh mẽ xoay người găm thẳng Thiên Bình Kiếm vào người ông, cùng lúc Khứ Quang Kiếm Vũ chém ngang một đường.
Nhưng nhanh chóng đã bị Người Gác Đền một tay cầm hất đi, một tay khác mạnh mẽ nắm lấy lưỡi Thiên Bình Kiếm rút ra, rồi nâng lên không trung ném đi cả người lẫn kiếm.
Huyết Ma Khí trong lúc này hóa thành hàng ngàn chiếc gai phóng ra khỏi cơ thể Y Thiên, cùng với đường nối mảnh như sợi tơ kéo đuôi. Sợi tơ đó dần đắp thành từng lớp dày, theo ngàn chiếc gai cắm sâu vào mặt đất, nó trở nên cứng cáp lạ thường ghì người Y Thiên lại.
Trong lúc này đột nhiên Y Thiên thấy một điều gì đó trong mình đang thức tỉnh, từng dòng chữ hắn đọc được trong Lục Luật Kiếm chạy ngang đầu, từng lời giảng về lỗi sai và kiếm đạo của Vô Diện cũng cùng lúc này vang lên.
"Là nó! "Y Thiên bất chợt thót lên, gương mặt đầy vẻ kinh ngạc nhìn vào Thiên Bình Kiếm:
"Lục Luật Kiếm Pháp Tầng Thứ Ba - Công Đoạn Thứ Sáu: Huyễn Luân Kiếm Soát! "
"PHÁ CHO TA! !! !"
Y Thiên ghì chặt cả đôi song kiếm trong tay, mạnh mẽ gầm thét lên. Cả đôi song kiếm theo sức nặng trong lời nói Y Thiên tung ra mà trở nên sáng lóa, hắn thế mà trong nghịch cảnh tiếp tục đột phá Công Đoạn Thứ Sáu: Huyễn Luân Kiếm Sát. Vừa khéo hoàn thành Lục Luật Kiếm Pháp Tầng Thứ Ba, thức tỉnh hoàn toàn Tam Kiếm Tuyệt Luân Hồi.
===========
*QUÝ ĐỘC GIẢ CÓ THỂ ỦNG HỘ EM QUA:
*SACOMBANK: 049429032000 ( NGUYEN VAN TU )
*MỌI SỰ ỦNG HỘ CỦA MỌI NGƯỜI CHO DÙ LÀ ÍT HAY NHIỀU CŨNG LÀ TẤM LÒNG LỚN LAO CỦA MỌI NGƯỜI ĐỐI VỚI TÁC MỚI CÒN NON TRẺ NÀY! CHÂN THÀNH CẢM ƠN MỌI NGƯỜI!
*CHO EM CHÂN THÀNH CẢM ƠN SỰ ỦNG HỘ VÔ CÙNG TUYỆT VỜI TỪ CÁC ANH ĐẾN VỚI EM TÀI Ở THÁNG 10 NÀY:
-3/10: + TÔ PHAN HÒA: 200. 000 VNĐ
*TRI ÂN CÁC ANH ĐÃ TƯƠNG TÁC RẤT NHIỀU VÀ THEO DÕI TRUYỆN EM MỖI NGÀY:
-Nguyễn Kaein
-VÔ HỐI
-Đạt Trần
-TÔ PHAN HÒA
===========
*CUỐI CÙNG THÌ EM CHÚC MỌI NGƯỜI ĐỌC TRUYỆN VUI VẺ!
💬 BÌNH LUẬN TRUYỆN