Chương 56: Vô Diện!


#TNL:CK#LTU:

Khi Y Thiên bước qua cánh cổng vừa được tạo ra, một cảm giác lạ thường bao trùm lấy hắn, cảm nhận một sự dịch chuyển dữ dội, không giống bất kỳ dịch chuyển không gian nào hắn từng trải qua. Toàn bộ cơ thể uốn cong theo cánh cổng xoay tròn, như chiếc lá cuối thu mà bị cuốn vào bên trong.

"Cái quái gì đang diễn ra ở đây vậy? "Hắn toàn thân kinh ngạc đưa đôi Âm Dương Nhãn nhìn ra xa:

"Đây là tầng năm? Không… có lẽ đây mới là tầng bốn thật sự. Và chắc là cái thử thách nhỏ bé vừa rồi vốn dĩ chỉ là cây cầu cần xây để tiến vào đây mà thôi. "

Không gian này là một mớ hỗn loạn đến mức khó tin. Mọi thứ trước mắt hắn tan biến, rồi lại xuất hiện với một tốc độ chóng mặt, giống như một bức tranh được vẽ lại liên tục.

Với các dòng chảy, ánh sáng và các vật thể rắn, lỏng cùng rất nhiều các khối đa diện bất định liên tục chuyển động.

Dòng chảy lúc này không phải là một luồng gió hay một dòng nước, mà là một sự pha trộn của thời gian và không gian, cuộn xoáy như một cơn lốc xoáy vô tận.

Với đôi Âm Dương Nhãn, hắn có thể nhìn thấy những mảnh vỡ của không gian trôi nổi, những tia sáng vô định, và những luồng khí mà chỉ cần chạm vào cũng đủ để xé nát vạn vật.

Mảnh vỡ của một thứ vật thể rắn từ đâu bay đến, lướt qua trước mặt hắn tiến vào bên trong thứ ánh sáng màu đỏ tươi đang không ngừng từ tứ phía của một số khối đa diện lóe ra xung quanh.

Chỉ trong tích tắc, nó đã ở trong đó biến thành một đám bụi màu nâu, rồi lại đột ngột biến mất.

Đó là tác động của thời gian được tua nhanh, đẩy vật chất đến giới hạn của sự tồn tại rồi tan rã.

Kế đến, một luồng ánh sáng khác lướt qua, nhưng lại cái thứ ánh sáng trắng bệch phát ra từ giữa hai khối đa diện trước mặt đóng băng ngay tại chỗ, đứng yên như mặt nước đã bị cái lạnh hóa thành băng.

Đó là một sự đảo ngược của thời gian, một sự chậm lại đến vô tận. Đồng thời cũng có thể biến vật thể thành trạng thái nguyên thủy nhất của nó, dù cho đó là con người nó cũng có thể hóa thành nguyên tử ngay lập tức.

Nhìn qua một lượt, trong lòng hắn dâng lên một nỗi lo lắng khó tả bởi hắn biết rằng nếu chạm vào bất kỳ thứ gì ở đây, dù là ánh sáng trắng hay ánh sáng đỏ hoặc là một số thứ kì lạ hắn không thể nhận ra, số phận đều là chết.

Mọi quy luật vật lý đều đã bị bẻ cong ở trong đây, và những thứ trước mặt, những gì thấy qua đôi mắt vẫn chưa thể nào xác định rõ ràng rằng chúng là tất cả ở đây được, nhỡ rằng còn có nhiều thứ hơn cả thế này mà hắn không thể thấy thì sao?

"Thật quá điên rồ! "Hắn không nhịn được mà thốt lên một tiếng, hít một tràn khí vào người, tuy rằng nó không có nhiệt độ nhưng vẫn khiến hắn thấy lạnh trong người.

Bất kì ai cũng nhận ra một điều quan trọng ở đây, chính là sức mạnh thể chất hoàn toàn vô dụng. Dù có là cường giả đỉnh cao, cơ thể cũng sẽ không thể chống lại sự tác động của thời gian và không gian.

Y Thiên thấy một sự lạnh lẽo dọc sống lưng. Mọi thứ hắn học được, mọi kỹ năng hắn rèn luyện, đều không có giá trị ở đây.

Đầu tiên, giống như khi trước hắn khéo léo sử dụng một lượng linh lực ít ỏi, giải phóng chúng ra khỏi cơ thể ở dạng các sợi tơ còn mỏng hơn cả tơ tằm.

Nhưng ở đây hoàn toàn không giống ở đó, lần này ở đây các khối đa diện trở nên hung hãn hơn rất nhiều. Chúng đưa cái mặt phẳng lớn nhất về phía Y Thiên, phóng ra từng luồng khí kì lạ lao đến và hút lấy lượng linh lực hắn vừa giải phóng ra.

Chưa hết, một lượng nhỏ khí còn dư thừa còn du nhập vào người làm nổ đi một số tế bào ở trong. Một cảm giác khó chịu cực kì dâng lên, không quá đau đớn nhưng lại khó chịu hơn bao giờ hết.

"Đây. .chẳng phải là sự phản phệ linh lực hay sao? "Y Thiên bất ngờ phát hiện:

"Nhưng cũng không ngờ chúng lại thực sự có hình thể như này, tuy khá trừu tượng. Có lẽ do ở đây không có màu sắc chăng? Chết tiệt! Như vậy, đành phải mạo hiểm một phen rồi! "

Hắn siết chặt nắm tay, nhìn vào hình xăm Huyết Ma Ấn đang liên tục phản ứng dữ dội trên ngực phải.

Từ khi bước trạng thái khéo léo để xây dựng lên cây cầu, Hỏa Diễm của Hỏa Sư Thú đã tắt đi, để duy trì được sự tỉ mỉ. Huyết Ma Khí đã tại thời điểm đó mất kiểm soát mà liên tục tràn ra.

Cũng chính lúc đó hắn mới phát hiện ra, Huyết Ma Khí này là thứ duy nhất có thể vượt ra khỏi quy tắc ở đây, chúng không hề bị phản phệ khi sử dụng.

Nhưng cái khó là chúng đòi hỏi sự tập trung và quen thuộc đến cực độ. Càng khó hơn khi Bạch Linh Ngọc mất đi, và ở đây nơi mà sự phản phệ xảy ra trực tiếp, Hỏa Diễm không được dùng để ổn định nó.

"Đành liều thôi! "Y Thiên thầm tự nhủ, cũng như ổn định lại bản thân một chút.

Huyết Ma Khí, một loại năng lượng hắn luôn cố gắng kiềm chế, một con quỷ luôn ngủ say trong cơ thể hắn. Nó là một con dao hai lưỡi.

Mọi lần hắn cứ khư khư để nó tự thân mình vận động giải cứu cho cơ thể hắn, bởi thế nên hắn cứ ỷ lại mà không tập sử dụng. Một phần vì khó, một phần vì chẳng nghĩ đến trường hợp bây giờ.

"Biết làm sao bây giờ, đây là lối đi duy nhất rồi. "Y Thiên cảm thán.

Nói rồi, Y Thiên lập tức giải phóng một phần nhỏ Huyết Ma Khí.

Một luồng khí màu đỏ sậm từ ngực hắn lan tỏa, bao bọc lấy cơ thể hắn.

Rất nhanh một khối đa diện liền có phản ứng, chúng xoay thân mình như thể một quả bóng được đá xoáy lên, các luồng ánh sáng đỏ lập tức chạy xuyên qua cơ thể của Y Thiên.

Khi một luồng ánh sáng tua nhanh thời gian chạm vào, lớp bảo vệ chỉ rung lên một chút, sau đó luồng ánh sáng đó tan biến.

"Tuyệt! "Hắn thầm mừng rỡ:

"Đúng như ta dự đoán, Huyết Ma Khí này mạnh mẽ như vậy. Có thể khiến Lão Tổ tung hoành một phương nào có thể là thứ tầm thường! "

Hai khối đa diện vô tình va vào nhau, một mảnh liền bị nứt toạc ra lao đến, vừa xui lại phóng ngay về phía Y Thiên, hắn cố gắng điều chỉnh thêm một lượng lớn Huyết Ma Khí để gia trì cho lớp bảo vệ, nó khẽ uốn cong, rồi đẩy mảnh nứt vỡ ấy ra xa.

Huyết Ma Khí là một loại năng lượng sinh ra từ hỗn loạn, và chỉ có nó mới có thể chống lại được sự hỗn loạn của nơi này. Nhưng cái giá phải trả không hề nhỏ.

Một cơn đau thấu xương bỗng nhiên dâng trào trong cơ thể hắn, như thể đang có hàng ngàn bàn tay đang cào xé lấy cơ thể bên trong của hắn.

Hắn rên nhẹ, tay siết chặt, cố gắng điều khiển Huyết Ma Khí không để nó bộc phá khỏi hạn mức của mình, lấn át lấy cả thân thể to lớn đang không ngừng cầm cố.

"Chết tiệt! "Hắn tức giận mắng lên:

"Huyết Ma Lão Tổ ở lại thì khiến ta không thể phân biệt đâu là ta đâu là Lão Tổ. Nhưng khi Lão Tổ thực sự đi hoàn toàn thì lại khiến Huyết Ma Khí hỗn loạn hơn bao giờ hết, càng là vô vàn các tà khí cùng nhau hóa thành Hỗn Độn Hắc Xích khí cung cấp thêm lực lượng mà tổn hại đến cơ thể! "

Hắn cắn chặt răng, mồ hôi ướt đẫm trán. Cơn đau không chỉ đến từ bên ngoài, mà còn từ bên trong. Huyết Ma Khí giống như một kẻ đang giận dữ, bị ép buộc phải thức tỉnh.

Ở trong một môi trường mà Y Thiên không có bất cứ cách nào để chống đỡ, nó càng thêm tác quái.

Nó bắt đầu dựa vào lượng lớn Huyết Ma Khí mà Y Thiên vừa giải phóng ra để duy trì ảo giáp bọc lấy thân thể để to lớn hơn và tự kiểm soát để phản phệ, cố gắng nuốt chửng linh lực.

Hắn cảm nhận được một luồng năng lượng màu đỏ sậm đang lan truyền khắp cơ thể, xâm nhập vào từng kinh mạch, từng tế bào, cố gắng kiểm soát hắn.

Đỉnh điểm khi nó đã xâm nhập vào được đại não, một giọng nói ma quái vang lên trong tâm trí hắn, đầy cám dỗ và độc ác:

"Hãy buông bỏ. .. hãy để bọn ta kiểm soát cơ thể này. .. ngươi sẽ không phải đau đớn nữa. .. ngươi sẽ có được sức mạnh vô song… không một ai có thể địch lại. "

Lời nói đó cứ vang vọng, như một bài ca ma mị, cố gắng thuyết phục hắn.

Y Thiên cũng không phải là hạng xoàng. Ý chí của hắn đã mạnh mẽ đến mức độ không thể tưởng tượng được nên điều này không thể gây cho hắn quá nhiều khó khăn.

Điều khó khăn duy nhất lúc này là làm sao để nó vừa có thể duy trì ở một mức độ để chống lại các ngoại vật có thể tác động lên hắn ở đây, mà lại có thể để nó không bùng lên nuốt chửng cơ thể của bản thân.

Đây là một cuộc chiến không cân sức, hắn vừa phải cố gắng né tránh, vừa phải tiến lên, vừa phải duy trì nó mà không được dùng bất cứ thứ gì khác để trợ giúp. Chỉ có thể dùng cả tâm trí lẫn cơ thể để giữ nó lại, giữ bước chân đều đều tiến lên.

Dù cơn đau có khủng khiếp đến đâu, dù Huyết Ma Khí có mạnh mẽ đến thế nào, hắn vẫn không dừng bước, không buông lỏng tay. Hắn dùng sự kiên định của mình để điều khiển nó.

Hắn di chuyển chậm rãi trong dòng chảy hỗn loạn, mỗi bước đi đều là một sự chiến đấu với chính bản thân mình.

ONG ONG ONG!

Là tiếng động của những lần hắn cùng với các thứ như hai ánh sáng đỏ và trắng hay các vết nứt không gian, mảnh vỡ đa diện, .. .va chạm. Và càng là với Huyết Ma Khí chiến đấu uy dũng.

Hắn có thể cảm nhận được Huyết Ma Khí đang dần dần trở nên ngoan ngoãn hơn theo từng bước chân vững chãi của hắn đi tới, không còn cố gắng nuốt chửng hắn nữa, mà chỉ đơn giản là thực hiện nhiệm vụ của mình.

Bất quá hắn chính là Y Thiên đã được Huyết Ma Lão Tổ truyền thừa qua, càng là ý chí kiên cường đến tột đỉnh, Huyết Ma Khí nhỏ nhoi này nếu như không trong môi trường bí hiểm này thì làm sao có thể làm khó hắn tới mức độ này.

Dù sao thì hắn cũng đã thuần hóa nó dần dà trở thành một phần của mình rồi.

Sau một thời gian dài, ánh sáng yếu ớt hiện ra ở phía xa. Có thể thấy đó là điểm cuối của dòng chảy.

Y Thiên dồn toàn bộ sức lực, lao về phía ánh sáng. Dòng chảy hỗn loạn bắt đầu mờ đi. Khi các dòng chảy hoàn toàn bị khuất ở phía sau gót chân hắn.

"Haha…"Y Thiên cười nhẹ:

"Không biết là phải chạy đến khi nào mới có thể thoát ra khỏi đây nhỉ? "

Hắn khẽ thu lại Huyết Ma Khí.

"Chỉ là qua được khỏi mấy cái dòng chảy đấy là tốt rồi. "

Sau khi thoát ra khỏi dòng chảy hỗn loạn, cơ thể của Y Thiên chỉ run rẩy lên đôi chút. Đúng thôi, hắn đã từng trải qua những thứ đau đớn và mệt mỏi về thể xác còn nhiều hơn thế này nữa.

Trước mặt hắn bây giờ, một bức tường năng lượng khổng lồ đứng sừng sững. Bức tường này không có khe hở, không có điểm yếu. Nó được tạo nên từ nhiều nguồn năng lượng ở nơi đây, tỏa ra một sức mạnh áp đảo, giống như một vị thần đang canh giữ cánh cổng của địa ngục.

Không khỏi khiến Y Thiên thốt lên một tiếng:

"Thật kinh khủng! "

Y Thiên có thể cảm nhận được sự thôi thúc của bức tường này. Nó giống như một lời mời gọi. Điều này thật sự khiến Y Thiên không khỏi ngờ vực, hai mày hắn nhíu chặt dường như đang suy nghĩ rất nhiều để đưa ra quyết định.

Và rồi hắn bặm chặt môi lại, hít sâu một hơi. Rút ra Thiên Bình Kiếm vốn kê ở sau lưng siết chặt vào trong lòng bàn tay, cảm giác của người luyện kiếm đạo liền ngay tại khắc này trở lại.

Tuy không thể ở đây sử dụng Lục Luật Kiếm Pháp, bởi vận động linh lực ở đây là điều cấm tuyệt. Nhưng sức mạnh cơ bản của hắn đã được tôi luyện qua vô vàn gian nan, khổ ải và trải qua một thời gian mà hắn nghĩ là không dưới ba năm thì cũng chả phải là hạng vừa.

Thêm Thiên Bình Kiếm sắc lẻm đến kinh hoàng trong tay, toàn thân luôn tỏa ra bạch quang sáng loáng.

Cuối cùng, hắn thở ra hơi sâu ấy hạ đường kiếm xuống. Một nhát chém thật sự rất uy lực.

INH!

Nhưng trái lại với suy nghĩ của hắn, không hề có tiếng nổ lớn của tường đổ hay tiếng kim loại xẹt qua một bức tường cứng cáp. Nó chỉ là một sự phản lại tự nhiên.

Thiên Bình Kiếm trong tay hắn rung lên dữ dội, dường như toàn bộ lực đạo tung ra đã bị bức tường năng lượng này phản lại tất thảy.

Thanh kiếm tuột khỏi tay Y Thiên bay thẳng về phía sau. May thay, Y Thiên phản xạ rất nhanh đã lập tức phát động Huyết Ma Khí.

Từ hình xăm đỏ ửng từng sợi tơ to như dây thừng bay ra bên ngoài qua bàn tay phải của hắn, nhanh chóng quấn chặt lấy Thiên Bình Kiếm bên trong ra sức thu lại.

Trong lúc hắn thu lại Thiên Bình Kiếm mà nhất thời đánh mất cảnh giác. Bên trong bức tường này dao động liên tục, lại bất ngờ xuất ra một luồng linh lực mạnh đến kinh ngạc đẩy Y Thiên bay phốc đi xa.

"Mẹ nó! Ngươi cái tường thối vẫn còn huyền bí như này sao? "Như thường lệ, hắn quen miệng chửi đổng lên một câu.

Đột nhiên hắn lại chững một lúc, nhìn vào cánh cửa rồi lại nhìn vào toàn thân cũng như mặt phẳng mình đã đặt mông vào. Cảm nhận lấy điều kì lạ mà bản thân vừa cảm thấy qua, hai mắt hắn sáng ngời ngời bất giác nói:

"Là Âm Dương Khí! Không ngờ trong cú dao động linh lực khi nãy lại ẩn chứa nhiều Âm Khí, Dương Khí đến nhường này! Thật quá may mắn đi! "

Cả gương mặt hắn đều mang vẻ vui mừng rạng rỡ, đang trong lúc bế tắc lại thấy thêm một con đường, ai không mừng cho được?

Nhưng kèm theo là một sự lo lắng, tuy Âm Dương Khí khi vận động sẽ không bị phản phệ nhưng theo tác động của bức tường này khi nãy thì vận chiêu càng mạnh thì nó sẽ phản lại càng mạnh.

Y Thiên biết rằng chỉ cần một đòn này không thể hạ lấy bức tường sẽ bị bức tường này nuốt chửng.

Âm Dương Nhãn lại kích hoạt. Đôi mắt này đã giúp hắn nhìn thấy sự thật ẩn giấu trong những vết nứt không gian, và giờ đây nhờ sự tăng cường thêm của Âm Dương Khí nó lại giúp hắn nhìn thấy sự thật ẩn giấu trong bức tường năng lượng.

Có thể thấy rằng bức tường này không phải là một khối năng lượng đồng nhất. Nó giống như một cơn bão, được tạo nên từ hàng ngàn, hàng vạn luồng năng lượng khác nhau, không ngừng cuộn xoáy và thay đổi.

Cũng như cơn bão nào cũng sẽ có tâm bão, đương nhiên bức tường năng lượng này sẽ có tâm lõi năng lượng rồi.

Chỉ cần một đòn tập trung toàn bộ lực lượng vào đó đánh liều, chắc chắn sẽ có cơ hội rất lớn thành công.

"Âm Dương Toàn Sinh Quyết! "

Chiêu này vừa phát động, từ khắp nơi xung quanh hắn tất cả Âm Dương Khí đều được Âm Dương Nhãn của hắn ra sức mà hút vào, lực hút cực kì mạnh bạo.

Khác với Âm Dương Sinh Tử Quyết tạo ra một trận đồ lưỡng nghi đảo nghịch âm dương để phản đòn kẻ thù.

Âm Dương Toàn Sinh Quyết, chiêu này sinh ra là để củng cố lực đạo bản thân tăng cường đến mức cực hạn của âm dương.

Theo đôi Âm Dương Nhãn triệu hoán ra lưỡng nghi trận đồ xoay tròn, Huyết Ma Khí cùng với toàn thân Hỗn Độn Hắc Xích Khí một lượng vừa đủ lấy bàn tay phải của hắn làm chủ đạo.

Lõi năng lượng này không hề nhỏ, lại vừa hay vừa khít với nắm tay phải to lớn của hắn, cho nên lần này không phải là kiếm pháp mà là quyền pháp.

Đôi mắt hắn sáng rực, và một nụ cười hiện lên trên môi. Cứ như thể hắn đã biết bản thân sẽ thắng vậy.

Y Thiên dồn toàn bộ sức mạnh vào lòng bàn tay. Nó phát ra một luồng sáng rực rỡ, chiếu sáng toàn bộ không gian. Hắn nhìn chằm chằm vào bức tường năng lượng, và rồi toàn quyền uy lực đấm thẳng về phía trước.

BÙM BÙM BÙM!

Đúng rồi, tiếng nổ long trời lở đất như mong đợi lập tức vang lên khi cú quyền của hắn va chạm với tâm lõi của bức tường. Bức tường năng lượng bắt đầu sụp đổ.

Những mảnh vỡ của bức tường bay ra khắp nơi, nhưng chúng không có sức mạnh để gây tổn thương cho hắn. Hắn đứng đó, nhìn bức tường đang dần tan biến. Khi bức tường sụp đổ hoàn toàn.

Cánh cổng này không giống như cánh cổng hỗn loạn trước đó. Nó tỏa ra một luồng sáng dịu nhẹ, và hắn có thể cảm nhận được một luồng không khí trong lành từ bên trong.

Y Thiên bước qua cánh cổng. Hắn không quay lại nhìn không gian trống rỗng và hỗn loạn phía sau.

Nhưng toàn bộ không gian trước mặt hắn liền lập tức thay đổi, nó tách ra và điên cuồng xoay, không theo bất cứ một quy luật nào, nó cứ xoay và xoay. Ngang, dọc, xiên, chéo, .. .tất cả mọi hướng.

Hắn hụt chân một cái, toàn thân mất trọng lượng liền ngã xuống một hư không cô quạnh.

KÌNH KỊCH!

Hai tiếng vang lên, như hai mảnh gỗ ghép lại thành một khối. Cơ thể hắn ngã lơ lửng liền bị nhốt chặt ở bên trong, ngỡ ngàng phóng tầm nhìn ra xa quan sát.

Đôi Âm Dương Nhãn của hắn trợn lên, mở to cực độ. Hắn cực kì hoang mang khi vừa phát hiện ra mình đây không phải là qua tầng năm hay thoát khỏi tầng bốn.

Mà là vừa tự đi qua cửa tù, nhốt mình lại ở trong.

"Chết tiệt! "Hắn chửi đổng:

"Thế mà lại tự mình chui vào cái rọ mà chính bản thân đã ra sức tránh né. "

Bao lấy xung quanh hắn là một khối đa diện với các luồng ánh sáng đan xen đang không ngừng tiết ra, khóa chặt Y Thiên mà hướng tới, có vẻ chúng đang định đồng hóa sinh vật lạ này.

Trong cơn điên loạn vì vô tình đi vào cái bẫy, hắn đã không giữ được bình tĩnh, tay chân vung vẫy loạn cả lên.

"Con mẹ nó! Sao lại thành ra thế này. Rõ ràng ta đã cố gắng như thế để một loạt vượt qua các thử thách. .sao lại rơi vào kết cục này! "Y Thiên ức chế cực độ, gần như có thể phun ra cả máu:

"Là có ai bẫy ta? Hay là ta đã đi sai hướng ở bước nào rồi? Rõ ràng ta đã quan sát kĩ, thậm chí là rất rất là kĩ rồi, nào có hướng đi thứ hai? Hay là con rắn chó kia đã lừa ta ở Độc Nhãn Vương Chi Địa gì đó này có năm tầng để lừa ta vào rọ, bảo sao nó bị mắc kẹt ở đó thôi mà lại biết rõ về tất thảy nơi này rồi. Điên thiệt chứ, thế mà lại bị lừa ở cuối cùng. "

Nhưng sau một hồi nghĩ kĩ, hắn thấy mình chửi có phần có lý cũng có phần không.

"Nếu như con rắn kia nói hay không nói dối thì ta cũng tự mình chui vào đây, chẳng lẽ. ."Hắn ngừng lại một lúc suy nghĩ, rồi lại nói:

"Ở đây thực sự là không có đường thoát sao? "

"Ai nói ở đây là không có đường thoát hả, tiểu gia hỏa. "Giọng nói đầy trầm đục, dường như giọng nói này đã qua chỉnh âm:

"Ngươi tới đây là coi như tốt nghiệp nơi này rồi đó. Bây giờ thì tới khảo nghiệm cuối cùng nào! "

Nói xong, một lực đạo rất mạnh lập tức hút lấy Y Thiên đang lơ lửng bên trong khối đa diện ra ngoài. Không gian lập tức xoay chuyển.

Nó uốn cong, uốn lượn như những cơn lốc xoáy mà chuyển đổi không ngừng từ nơi này sang nơi khác, có những nơi mà Y Thiên đã từng đặt chân qua ở đây cũng có nhiều nơi hắn chưa từng thấy qua.

Cuối cùng bản thân chao đảo của Y Thiên đứng vững trên mặt đất, xung quanh là đầy những cánh hoa sặc sỡ màu sắc khác nhau trải rộng tỏa khắp vạn phương.

Dài dường như là mặt biển vô tận vậy, đang chìm trong những suy nghĩ cố gắng làm rõ một loạt những thứ kì dị vừa xảy ra thì giọng nói trầm đục ấy lại vang lên kéo Y Thiên về lại thực tại.

"Tiểu gia hỏa, chỉnh lại đầu óc đi. "

Trước mặt Y Thiên là một người trạc tuổi trung niên, đầu đã hai màu tóc. Hình thể có chút kém so với hắn, còn gương mặt thì hoàn toàn bị che đi bởi một cái mặt nạ màu kem, tu vi không thể xác định.

Người trung niên ấy chắp hai tay ở sau lưng, tiến vài bước về phía Y Thiên.

"Không cần giới thiệu, ta đã biết nhóc là ai rồi. "Người đàn ông xoay người lại, bước đi vài bước rồi chợt giật nảy lên một chút như thể vừa nhớ lại thứ gì đó. Ông liền xoay người lại, nói:

"À mà nhóc chưa biết tên ta là gì phải không? Chắc là cũng không cần biết đâu, cứ gọi ta là Vô Diện. "

Vừa dứt lời, Vô Diện lập tức biến mất đi chỉ để lại tàn ảnh.

BỤP!

Ông ta ngay tức khắc chụp được ngay cổ của Y Thiên trong sự ngỡ ngàng của hắn, ánh mắt hắn mở to cực độ. Gương mặt tím tái đầy kinh ngạc, miệng ú ớ:

"Tốc độ quái quỷ gì đây! "

===========

*QUÝ ĐỘC GIẢ CÓ THỂ ỦNG HỘ EM QUA:

*SACOMBANK: 049429032000 ( NGUYEN VAN TU )

*CHO EM CHÂN THÀNH CẢM ƠN SỰ ỦNG HỘ VÔ CÙNG TUYỆT VỜI TỪ CÁC ANH ĐẾN VỚI EM TÀI!

-18/9: + NUOI Y THIEN: 50. 000 VNĐ

+ HVC: 500. 000 VNĐ

+ TRẦN NGUYỄN SINH HÙNG: 50. 000 VNĐ

+ TO DUY KHANG: 50. 000 VNĐ

-19/9: + HOÀNG LÃO TÀ: 669. 420 VNĐ

*DƯỚI SỰ ỦNG HỘ NHIỆT TÌNH CỦA MỌI NGƯỜI ĐẾN VỚI EM THÌ EM ĐÃ QUYẾT ĐỊNH LÀ NGOÀI LỊCH CỐ ĐỊNH 2, 4, 6, CN SẼ ĐĂNG ÍT NHẤT 1 CHAP RA THÌ CÁC NGÀY CÒN LẠI NẾU VIẾT XONG THÌ SẼ ĐĂNG LUÔN!

*TRI ÂN CÁC ANH ĐÃ TƯƠNG TÁC RẤT NHIỀU VÀ THEO DÕI TRUYỆN EM MỖI NGÀY:

-Nguyễn Kaein

-VÔ HỐI

-Đạt Trần

-TRÍCH TINH LÃO QUỶ

-Muôn Thái Tạo Hóa

-KHANH NGUYEN

-HOÀNG LÃO TÀ

-Quách Tài

*SAU KHI NHẬN GÓP Ý CỦA NHIỀU NGƯỜI THÌ EM SẼ SỬA LẠI MỘT CHÚT Ở TRUYỆN CỦA EM NHỮNG CHAP VỀ TRƯỚC, SẼ KHÔNG SỬA NHIỀU VÀ KHÔNG SỬA NỘI DUNG DÙ CHỈ MỘT CHÚT. CHỈ SỬA VĂN PHONG, VÀ CÁCH HÀNH VĂN ĐA DẠNG THÊM TÍ, KHÔNG CÒN QUÁ CHĂM CHĂM VÀO NỘI TÂM LÀM MẤT NHỊP ĐỌC CỦA MỌI NGƯỜI! ( KHI CHỈNH SỬA XONG SẼ CÓ THÔNG BÁO! ! ! )

*VÀ CHO EM THÔNG BÁO LÀ EM ĐANG THỬ LÀM AUDIO ĐỂ CÓ THỂ TRI ÂN MỌI NGƯỜI, CÁC ĐỘC GIẢ ĐÃ ỦNG HỘ EM VÀ ĐẾN NGÀY SINH NHẬT EM EM SẼ ĐĂNG LÊN. ĐỒNG THỜI EM THẤY CHƯƠNG NGOẠI TRUYỆN CỦA QUÁ DÀI ĐI NÊN EM XIN PHÉP DEMO BẢN AUDIO CỦA CHƯƠNG ĐÓ CHO MỌI NGƯƠI NGHE CHO NÓ DỄ VÀ TRÔI!

==================

*CUỐI CÙNG THÌ EM CHÚC MỌI NGƯỜI ĐỌC TRUYỆN VUI VẺ VÀ NGỦ NGON KẾT THÚC MỘT CUỐI TUẦN THẬT HẠNH PHÚC BÊN GIA ĐÌNH ĐỂ CHUẨN BỊ CHO MỘT TUẦN SAU TRÀN ĐẦY NĂNG LƯỢNG!

💬 BÌNH LUẬN TRUYỆN
Loading...