Chương 57: Luận Kiếm!


#TNL:CK#LTU:

Huyết Ma Khí trong người Y Thiên tự động bộc phát, hóa thành hàng ngàn chiếc gai đỏ sẫm nhọn hoắc.

Từng cái gai gào thét, mọc lên khắp thân thể hắn.

Buộc Vô Diện phải buông tay, sử dụng thân pháp của mình nhanh chóng lui lại tránh những chiếc gai đầy tử khí này.

Lúc này, sau khi thoát khỏi bàn tay cứng cáp của Vô Diện bóp chặt lấy cổ mình hắn mới dần lấy lại được thần sắc, miệng vẫn không ngừng ho sặc sụa:

"Mẹ nó! Ông đây là cố ý chơi lén ta! "

Vô Diện nghe Y Thiên nói vậy liền bật cười, ông ta dáng vẻ uy nghi cực kì, nhẹ nhàng như mặt sóng tĩnh lặng xoay người lại, hai tay vẫn chắp lại phía sau, biểu lộ ra đầy mặt khinh thường.

Thấy ông ta dựa lưng về phía bản thân, Y Thiên hắn bây giờ máu liều đã nhiều hơn máu não nào có thể suy nghĩ được gì nhiều.

Chỉ thấy hành động đó là quá sức khinh thường bản thân, lập tức hăng máu phóng lên. Nhanh đến mức chỉ để lại một tàn ảnh phía sau.

Theo đà nhảy lên, Thiên Bình Kiếm trong tay hắn uy mãnh chém xuống một nhát ngay giữa đỉnh đầu của Vô Diện.

Không một tiếng động nào xảy ra, chỉ thấy ông nhanh chóng một thân hắc y uyển chuyển theo thân hình bắt lấy lưỡi kiếm lạnh lẽo phát quang sát ngay trước trán mình, cười nhạt:

"Đây mới gọi là chơi lén này, tiểu gia hỏa. "

Một cước nhẹ bỗng tung ra, nhưng là với một tốc độ khó tin đến mức Y Thiên sau khi bị nó làm cho gãy một bên mạn sườn, văng ra xa không kém chục trượng còn chưa thể nhận ra mình vừa bị đá cho một cái đau điếng.

Hắn ngơ ngác ôm lên một bên sườn đang nhói, ngẩng mặt lên.

"Thế là coi như huề, được chứ? "

Nhưng lúc này Vô Diện nào còn để ý đến tên nhóc Y Thiên này chứ, ông chỉ chăm chăm mà ngắm nghía lấy thanh Thiên Bình Kiếm đang tỏa ra một quang khí sáng lóa quen thuộc.

Hai mắt của ông ẩn sau chiếc mặt nạ khẽ biểu lộ ra một tia kinh ngạc:

"Thiên Hạ Thái Bình! "Vô Diện bất giác đọc lên bốn chữ được khắc nguệch ngoạc trên thanh kiếm, rồi đưa mắt tò mò nhìn sang Y Thiên:

"Ngươi làm sao có được thanh kiếm này? "

"Ta mua được. "Hắn trả lời gần như là ngay lập tức, như thể hắn biết ông ta sẽ hỏi câu này vậy, và giọng điệu cũng rất điềm nhiên.

Ánh mắt Vô Diện lần nữa hướng về Thiên Bình Kiếm, hai mày nhướn lên tỏ vẻ không tin. Y Thiên hắn đứng dậy, định giải thích nhưng hắn chỉ là đang nói thật nên giải thích gì bây giờ?

Môi hắn mấp máy một lúc rồi lại thôi, không nói nữa.

"Ngươi đây là một kiếm tu? "Ông đưa chuôi thanh Thiên Bình Kiếm hướng về phía Y Thiên đang đi tới.

"Kiếm Tu? Là gì? "Hắn nắm chặt vào chuôi kiếm, kéo về bên mình.

Vô Diện vừa bất ngờ, vừa mắc cười dáng vẻ đầy ngây thơ của một thiếu niên mà nhẽ ra là không thể ngây thơ.

"Kiếm Tu ấy à. .chính là người lấy kiếm làm chính, học đạo của người cầm kiếm hay còn gọi là kiếm đạo để luyện kiếm. Không đơn thuần là luyện kiếm không đâu, mà còn là luyện cho thanh kiếm đó nữa, chờ một ngày đạt đến cao nhất khi mà bản thân người đó và thanh kiếm cùng nhau hòa lại làm một thể…"Trong cơn thao thao bất tuyệt của mình, Vô Diện bỗng chững lại một nhịp rồi hạ giọng nói:

"Hoặc chí ít đó là những thiên hạ đã nói. "

"Ừm. ."Hắn suy nghĩ một khoảng ngắn, đáp:

"Vậy thì ông cũng có thể dựa vào khái niệm đó mà gọi ta là một Kiếm Tu, cũng chả sai. "

Hắn thầm vận linh lực chảy khắp kinh mạch, đi qua toàn bộ thân thể hắn theo cánh tay trái truyền qua Thiên Bình Kiếm. Thấy đã đến lúc, với tốc độ mà hắn cho là nhanh nhất.

Hắn lập tức quét ngang Thiên Bình Kiếm qua gò má của mình để cho tinh huyết theo vết thương chảy ra bên ngoài bọc lấy thanh kiếm mà nhuộm đỏ.

"Nhất Kiếm Phá Vạn Giới! "Hắn quát lên khẩu quyết.

Thiên Bình Kiếm cực kì uy lực trong tay hắn vung tới, định sẽ là trong một chiêu này kết thúc Vô Diện.

Chỉ là không ngờ được rằng, vẫn với các tốc độ khó tin ấy, Vô Diện đã dùng ngón trỏ của mình duỗi ra điểm vào mi tâm của Y Thiên.

Cả thân thể của hắn lập tức ngưng trọng lại, cứng đờ.

Nhất Kiếm Phá Vạn Giới theo toàn thân hắn bất động mà đã phản ngược vô hiệu hóa, toàn bộ hơn nửa thành linh lực trong linh hải truyền vào Thiên Bình Kiếm đều tiêu tán.

"Là Lục Luật Kiếm Pháp ư? !"Vô Diện đột ngột thốt lên:

"Tiểu gia hỏa à… ngươi cũng thật là có diễm phúc a! Cơ duyên đầy khắp thân thể lại vì thiên tư, ngộ tính đều dốt bẹt mà không thể sử dụng tốt. "

Y Thiên bất động đứng như trời trồng, ngạc nhiên hỏi lại:

"Tại sao ông biết được? "

Chỉ thấy ông ta xoay người lại, dáng vẻ ung dung đáp:

"Người già mà… sống có lâu thêm một chút, kiến thức cũng rộng thêm một phần. Chỉ là vô tình biết được mà thôi. "

Vô Diện lúc này ngừng lại bước chân giữa định đặt xuống đất, dáng vẻ nghiêm túc quay lại.

"Tên nhóc ngươi đối với ta vẫn chưa phải là không thể cứu được. "

Ông ta phất tay, một vết nứt không gian liền xuất hiện ngay cạnh bên nó cuộn tròn, xoáy lại. Ở trong đó, Y Thiên nhìn thấy chính là không gian ở tầng ba.

Nơi màu máu nhuộm đỏ cả một thảo nguyên xanh tươi lấp lánh ánh sáng. Nơi mùi máu tanh đã sớm bốc lên từng hồi kinh dị, có thể khiến người ta bị ngộp chết chỉ bằng một cái mũi thính.

Toàn thây của các Y Thiên chất thành núi, có kẻ may mắn thì giữ lại được khoảng tám phần thân thể, hầu hết đều bị mất đi nửa trên hay nửa dưới. Còn có những kẻ bị Y Thiên băm thành thịt vụn, thịt nghiền bán ngoài các sạp chợ.

Từ trong đám xác đấy hàng ngàn mảnh vỡ màu kem tựa như mặt nạ trên mặt Vô Diện bay ra, chúng chỉ nhỏ ước chừng bằng một phần mười của cái ngón tay người trưởng thành.

Toàn thể mảnh vỡ đó đều hướng về phía mặt nạ của Vô Diện bay tới và bắt đầu dung hợp, đúng như dự đoán.

Chúng là một thể với nhau, sau khi mảnh vỡ cuối cùng hòa nhập vào mặt nạ. Chiếc mặt nạ có vài vết nứt lúc trước giờ đây đã hoàn thiện hoàn toàn.

"Nhìn thấy gương mặt đau đớn của nhóc lúc nãy, ta đoán rằng nhóc vẫn bị thế giới này phản phệ, đúng chứ? "

Thấy Y Thiên gật đầu, ông ta liền bẻ một mảnh ở góc chiếc mặt nạ rồi cùng lúc đưa nó vào điểm mi tâm của hắn, đưa hắn về lại trạng thái có thể chuyển động.

"Thử đi. "

Không cần Vô Diện nói, Y Thiên cũng háo hức thử ngay. Hắn nhắm mắt lại, thầm vận linh lực, quả thực cực kì huyền diệu.

Cái cảm giác đau đớn khi vận linh lực ở ngay tại lúc này đã biến đi đâu hoàn toàn. Ngược lại là một cảm giác khoan khoái kì lạ, có lẽ đây mới chính là cảm giác đúng khi phát động linh lực.

"Được rồi, đúng chứ? "Vô Diện nhìn biểu hiện thoải mái của Y Thiên mà hỏi như không hỏi.

Y Thiên nhìn ông ta với vẻ mặt khó hiểu, trong hai mắt của Vô Diện đột nhiên lại có một tia ý cười dịu, mặc dù đã ngay lập tức bị che đi bởi chuyển động mặt của ông ta. Nhưng cũng để lại cho Y Thiên một dấu hỏi.

"Nhìn tên nhóc ngươi như vậy, chắc là đều ổn rồi. "Vô Diện lại nói, phá vỡ bầu không khí nặng nề lúc này.

"Ngươi đánh nhau chắc là chủ yếu dùng kiếm, vậy thì hãy để cho một tên thân tàn ma dại như ta chỉ điểm hậu nhân kiếm tu ngươi chút nhé. Giết ngươi thì dễ rồi, nên ta sẽ cùng ngươi luận kiếm một phen! "

Nói rồi, Vô Diện triệu hoán ra Khí Linh của mình.

"Thiên Trâm Biến - Hàng Thiên Cự Trâm! "

Linh lực dày đặc đến mức khó thở từ trong người hắn truyền ra bên ngoài, cô đọng lại thành một cái kim châm cực đại, kích thước gần tương đương với một thanh đại thương.

Cây kim này màu sắc đều không bình thường, thoạt nhìn là có ánh kim nhưng kĩ lại thì lại là vàng chói với ánh bạc lấp ló vài chỗ.

Chưa hết, Vô Diện lại hô to:

"Thôn Phệ Luyện Kim! "

Đồng thời ông ta cắm thẳng Hàng Thiên Cự Trâm xuống đất, ra sức hút lấy tinh lực tự nhiên từ môi trường dưới đất lên. Rất nhiều linh khí mang các hệ thuộc tính như thổ, mộc và thủy với màu sắc đặc trưng của bản thân như lốc xoáy mà cuộn tròn quanh Hàng Thiên Cự Trâm gia cố thêm nhiều đạo lực vô cùng uy phong.

Xong rồi, Vô Diện giương Hàng Thiên Cự Trâm ra trước mặt nhắm thẳng vào Y Thiên đã từ sớm dang Thiên Bình Kiếm ngang mặt đề phòng bất trắc.

Nhìn vào Hàng Thiên Cự Trâm được bao bọc bởi vô số nguồn linh lực nhiều thuộc hệ, Y Thiên chỉ biết cười trừ, một mặt đầy ngờ vực.

"Đây mà gọi là kiếm ấy à? "

Câu hỏi này vang lên lại khiến Vô Diện cười không thể ngớt mồm, đây là một câu hỏi mà đã có vô số người hỏi xuyên suốt cuộc đời dài đằng đẳng của Vô Diện, và ông cũng vẫn là câu trả lời cũ.

"Cái gọi là kiếm đâu phải cứ nhất định phải là kiếm. Chỉ cần ta thân mang kiếm đạo, nghĩ gì là kiếm thì ắt sẽ là kiếm! "Rồi lại nói tiếp, giọng đầy kiên quyết:

"Lời ta dạy lúc này, tên gia hỏa ngươi tuyệt đối không được quên! "

VÙ VÙ VÙ!

Vẫn tâm thế như cũ, vụt một cái gió tốc mây bay Vô Diện đã tự lúc nào xuất hiện ngay cạnh bên Y Thiên một trâm cực đại đâm thẳng vào người hắn.

Nhưng đối với Y Thiên lúc này mà nói, tốc độ của Vô Diện đã trở nên bình thường với linh lực được gia trì cố định một lượng vào thân thể của bản thân.

KENG!

Thiên Bình Kiếm cùng Hàng Thiên Cự Trâm va chạm, từng tia lửa bắn ra. Cả hai đều mang một uy lực không nhỏ. Vô Diện lên tiếng trước, biểu lộ ra nhiều phần ý cười:

"Tốt lắm, nhóc con! "

===============

*QUÝ ĐỘC GIẢ CÓ THỂ ỦNG HỘ EM QUA:

*SACOMBANK: 049429032000 ( NGUYEN VAN TU )

*CHO EM CHÂN THÀNH CẢM ƠN SỰ ỦNG HỘ VÔ CÙNG TUYỆT VỜI TỪ CÁC ANH ĐẾN VỚI EM TÀI!

-18/9: + NUOI Y THIEN: 50. 000 VNĐ

+ HVC: 500. 000 VNĐ

+ TRẦN NGUYỄN SINH HÙNG: 50. 000 VNĐ

+ TO DUY KHANG: 50. 000 VNĐ

-19/9: + HOÀNG LÃO TÀ: 669. 420 VNĐ

*DƯỚI SỰ ỦNG HỘ NHIỆT TÌNH CỦA MỌI NGƯỜI ĐẾN VỚI EM THÌ EM ĐÃ QUYẾT ĐỊNH LÀ NGOÀI LỊCH CỐ ĐỊNH 2, 4, 6, CN SẼ ĐĂNG ÍT NHẤT 1 CHAP RA THÌ CÁC NGÀY CÒN LẠI NẾU VIẾT XONG THÌ SẼ ĐĂNG LUÔN!

*TRI ÂN CÁC ANH ĐÃ TƯƠNG TÁC RẤT NHIỀU VÀ THEO DÕI TRUYỆN EM MỖI NGÀY:

-Nguyễn Kaein

-VÔ HỐI

-Đạt Trần

-TRÍCH TINH LÃO QUỶ

-KHANH NGUYEN

-HOÀNG LÃO TÀ

-Đỗ Trường Sơn

-Okitasoliji

*SAU KHI NHẬN GÓP Ý CỦA NHIỀU NGƯỜI THÌ EM SẼ SỬA LẠI MỘT CHÚT Ở TRUYỆN CỦA EM NHỮNG CHAP VỀ TRƯỚC, SẼ KHÔNG SỬA NHIỀU VÀ KHÔNG SỬA NỘI DUNG DÙ CHỈ MỘT CHÚT. CHỈ SỬA VĂN PHONG, VÀ CÁCH HÀNH VĂN ĐA DẠNG THÊM TÍ, KHÔNG CÒN QUÁ CHĂM CHĂM VÀO NỘI TÂM LÀM MẤT NHỊP ĐỌC CỦA MỌI NGƯỜI! ( KHI CHỈNH SỬA XONG SẼ CÓ THÔNG BÁO! ! ! )

*VÀ CHO EM THÔNG BÁO LÀ EM ĐANG THỬ LÀM AUDIO ĐỂ CÓ THỂ TRI ÂN MỌI NGƯỜI, CÁC ĐỘC GIẢ ĐÃ ỦNG HỘ EM VÀ ĐẾN NGÀY SINH NHẬT EM EM SẼ ĐĂNG LÊN. ĐỒNG THỜI EM THẤY CHƯƠNG NGOẠI TRUYỆN CỦA EM QUÁ DÀI ĐI NÊN EM XIN PHÉP DEMO BẢN AUDIO CỦA CHƯƠNG ĐÓ CHO MỌI NGƯƠI NGHE CHO NÓ DỄ VÀ TRÔI!

==================

*CUỐI CÙNG THÌ EM CHÚC MỌI NGƯỜI ĐỌC TRUYỆN VUI VẺ VÀ CÓ MỘT BUỔI TỐI ĐẦU TUẦN VUI VẺ VÀ TRÀN ĐẦY NĂNG LƯỢNG CHO MỘT TUẦN LÀM VIỆC CỰC KÌ HĂNG SAY!

💬 BÌNH LUẬN TRUYỆN
Loading...