Chương 36: Ăn Sạch!


Khác hẳn với cảm giác đang cuồng nhiệt của nàng, Y Thiên chỉ nhìn nàng với ánh mắt lạnh lùng đến cực điểm, giọng hắn đều đều vang lên.

"Được rồi đó, ta cứng lên cái con mẹ cô. Cô còn chưa xứng có cái tư cách này! "

Với cái chân đang co sẵn lên, hắn duỗi ra đạp nàng một cái.

"A! "Nàng đau đớn hét lên.

Toàn thân nàng vốn đã mềm nhũn không có tí sức lực nào, lúc này lại không phòng bị liền văng ra xa mấy mét.

Y Thiên nhìn nàng với bộ dạng nhếch nhác này, ánh mắt hắn kinh tởm đến vô cùng. Còn nàng đang cố gắng bò dậy, hai mắt nàng bây giờ chỉ có mỗi Y Thiên.

Có lẽ vì dược tính mạnh, khiến một yêu thú hóa hình ngũ cấp cũng không thể chịu nổi sự giày vò. Cái này phải nói đến chiến thuật của Y Thiên, với một thân thể có lực đạo Nguyên Anh thì chắc chắn dược tính mạnh đến đâu cũng có thể chống lại.

Vì vậy, Y Thiên từ đầu đã có ý định tiêu hao nàng ta rồi. Tiêu hao đến mức nàng toàn thân vừa đau đớn vì phản phệ, vừa hết sức vì cạn kiệt linh lực.

Nàng bây giờ không còn lựa chọn nào khác mà cố gắng quyến rũ Y Thiên, bởi vì bây giờ chỉ có nó mới chính là con đường sống duy nhất của nàng.

Cơ thể nàng trở nên vô hại, nàng bò bằng cả bốn chân để lộ ra các đường cong quả thực rất sắc nét, đôi môi đỏ máu của nàng nói nhỏ:

"Công tử. .từ nay về sau ta xin hứa trong lòng ta chỉ có mỗi công tử mà thôi. .trong tộc Ngân Xà Tí Hống của ta, với mối quan hệ giao phối nam nữ này. Cả đời tuyệt không đổi. .. "

"Nên là. .xin ngài hãy cùng ta song tu? "Y Thiên không kiên nhẫn mà cướp lời của nàng.

Nàng thầm mím môi bất mãn, nhưng lại không dám bày tỏ lên mặt. Chỉ trưng ra dáng vẻ hứng tình nhìn hắn gật đầu.

Y Thiên lại cười to, nói:

"Từ xưa đã có một câu nói. Anh hùng khó qua ải mỹ nhân. Mỹ nhân? Hahaha! Chỉ một nụ cười như gió xuân và giọt lệ như sương sớm, đã đủ để khiến lũ tự xưng là anh hùng, thiên kiêu quỳ gối dưới chân như chó ngoan. Ta từng nghe qua kẻ tu luyện trăm năm vì một câu ngọt mà đoạn tuyệt sư môn, nghe qua thiên tài tuyệt thế hôm qua thề trừ ma diệt ác, hôm nay ôm mỹ nhân tà đạo quỳ xin tha mạng? Thật đáng thương. .à không, đáng cười. "

"Và xui thay cho cô, ta không phải loại anh hùng thiên kiêu gì cả, ta chỉ là một cậu nhóc mang trong mình đầy thiên tai, chỉ mong muốn còn người ta yêu thương sống một đời vô ưu sầu. Vậy nên. .cô tự biết kết cục của mình rồi chứ? "Giọng hắn lạnh đến cực điểm.

Càng lúc Ngân Xà Tí Hống lại trở nên mất kiểm soát bản thân hơn, nàng giờ đây toàn thân sắp chịu không nổi nữa rồi, chiếc y phục của Y Thiên đưa nàng giờ đây xập xệ chỉ đủ che thân dưới nàng mà thôi.

Nàng cắn môi, rặn ra từng từ chốt hạ:

"Nhưng. .nhưng ta sẽ hứa, ta sẽ hứa sau khi cùng ngài song tu sẽ mãi mãi ngoan ngoãn làm nữ nhân bên cạnh mà phò tá ngài! "

Y Thiên nhắm mắt cố giữ vẻ bình tĩnh, nói:

"Ta vẫn còn sợ, sợ rằng cô chỉ cần ta lúc này vì bản thân đang bị hạ dược. Sau đó, với tu vi Nguyên Anh của cô lại chấp nhận ở bên một người chỉ mới luyện khí kỳ với ngũ hành linh căn vô cùng hỗn tạp này sao? "

"Ta còn sợ, sợ rằng sau khi lần nữa thắp lên hy vọng với cô, song tu xong thì liền bị cô một chiêu giết chết. Khi đó, ta cũng không còn yêu hạch để mà chống đỡ lại cô. .

"Liệu cô có hứa được bản thân cô sau khi song tu sẽ cùng ta tìm cách ra bên ngoài, ngoan ngoãn mà làm nữ nhân của ta, được chứ? "

Nghe một loạt lời nói đến từ Y Thiên với các giọng điệu lên xuống liên hồi, không còn lạnh lùng nữa. Nàng ấy vậy mà chỉ đáp lại bằng một sự im lặng, im lặng đến mức cả không gian đều không còn chuyển động nữa.

Rồi nàng chợt lên tiếng:

"Ta. .ta hứa. ."Giọng nàng trở nên run rẩy hơn cả, có lẽ nàng cũng có phần không thể chịu nổi nữa rồi.

Nàng bắt đầu đứng dậy, hai chân không vững mà loạng choạng đứng lên với ý định là nhào tới chỗ Y Thiên, nhưng Y Thiên lại một mặt trầm trọng nhìn nàng, hắn hô to lên:

"Nhất Kiếm Phá Vạn Giới! "

Ngay lập tức một đường kiếm khí đầy uy lực phóng thích ra từ Thiên Bình Kiếm, mạnh mẽ oanh tạc đến nỗi khiến nàng bị thương rất nặng, văng ra rất xa.

"Phụt! "Nàng phun ra một ngụm máu.

Ngay lập tức nàng vận khí cầm máu cho vết thương nhưng dưới sự phản phệ của quy tắc thế giới và dược tính của Tình Dược quá mạnh khiến nàng không thể tập trung được. Nào để cho nàng có thể dễ dàng hồi phục.

"Rắc! "

Y Thiên cắn một viên yêu hạch tam phẩm, luồng linh khí mạnh mẽ lập tức tràn vào cơ thể hắn rồi chuyển hóa thành linh lực tích trữ và làm đầy lại linh hải của hắn. Hắn hơi hạ thấp chân mình xuống. Hít một hơi thật sâu rồi hét lên:

"Nhất Kiếm Phá Vạn Giới! "

Tiếp đó, Y Thiên cầm Thiên Bình Kiếm trên tay mạnh mẽ chém ra một đường kiếm khí cực kì mạnh mẽ, bay tới vun vút xé toạc cả không khí trước mặt.

Nàng vận khí cầm máu cũng chả được thì cũng chả làm được gì hơn là lãnh trọn một kiếm này vào người. Thật không may cho nàng, một kiếm này chém vào ngay giữa ngực nàng, nó xuyên qua da thịt mà chém trái tim nàng ra làm hai nửa.

Y Thiên chậm rãi tiến tới, hắn ngồi xổm xuống trước mặt nàng. Đôi tay sần sùi của hắn đưa ra vuốt ve lấy gương mặt trắng trẻo xinh đẹp nhưng đầy bụi bẩn và máu của nàng. Hắn thầm nói lên hai chữ:"Thật đẹp! "

"Đẹp. .đẹp thì có ích gì cơ chứ? Trong khi một nam nhân ta cũng không thể quyến rũ được. ."

"Có ích đấy, cô thực sự quyến rũ được ta rồi. Chỉ là, ta vẫn còn muốn sống hơn là muốn làm chuyện đó với cô. "

"Cô còn có lời trăng trối nào trước khi chết không? "

Gương mặt nàng vẫn đỏ bừng nhìn hắn, môi nàng hơi mở rộng mỉm cười, giọng nói thều thào:

"Không. .nhưng mà ta muốn xin ngài một điều. "

"Điều gì? "Y Thiên tò mò hỏi lại.

"Ta bây giờ đau quá, không phải là nỗi đau vì bị chém chết mà là nỗi đau tinh thần khi ta đã cố gắng vậy mà mãi không được ai yêu thương. Lúc trước cũng vậy, bây giờ cũng vậy. Họ chỉ sợ, chỉ tôn trọng địa vị và sức mạnh uy quyền của ta, họ chẳng yêu thương ta chút nào. Bây giờ ngài còn quá đáng hơn, ngài đã gieo cho ta hy vọng rồi lại dập tắt nó. Quả thực là ta đã sai, nhưng đó là thú tính bản nguyên của loài yêu thú bọn ta, ta thực sự đã có cảm tình, đã có rung động với ngài nhưng yêu thì chưa đến. Xin lỗi ngài, nhưng bây giờ ta chỉ muốn bản thân ta có một câu trả lời đàng hoàng, ngài đề nghị câu đó là thật lòng chứ? "

"Thật lòng. "Y Thiên chỉ đáp lại với hai chữ ngắn gọn, rồi dưới sự bất ngờ của nàng, hắn nắm vào sau đầu của nàng, kéo lại và hôn lên đôi môi nàng một cái. Nàng trợn mắt lên bất ngờ rồi cũng từ từ hôn lại hắn, nhắm mắt hưởng thụ sự hoan lạc này.

Nàng cũng trong dược tính của Tình Dược mà được thỏa mãn, nàng đã chết đi trong sự hạnh phúc của riêng nàng ở cuối đời.

Y Thiên thấy đôi môi nàng lạnh dần, cũng hiểu chuyện gì đã xảy ra rồi. Hắn đứng dậy, nhìn xuống thi thể đang dần nguội lạnh của nàng. Không còn là ánh mắt khinh bỉ, chỉ còn ánh mắt xót thương thay cho số phận của nàng thôi, hắn nói:

"Cô có biết không, ta biết cô cũng thực sự có thể yêu ta. Và ta cũng biết rằng suy nghĩ của cô cũng đơn giản thôi, bởi vì cô vốn chỉ là một yêu thú hóa hình thành người thôi. Sự xảo trá không thể nào so sánh với loài người được. Nhưng cũng vì vậy nên ta mới sợ, sợ rằng cô cũng sẽ một lần nữa vì thứ nguyên thủy đó mà đâm sau lưng ta. Trên cuộc đời này ta sợ nhất là phản bội, là khi niềm tin của ta đặt vào sai chỗ. "

"Cô có từng hỏi tại sao ta lại không giết cô ở trong hang động không? Bởi vì ta thực sự không muốn giết cô, nếu lúc ta giả bị dính độc mà ngã xuống, cô có thể chê bai ta tu vi thấp mà bỏ ta rời đi. Ta sẽ không trách mà để cô rời đi. Nếu có trách thì ta cũng sẽ chỉ trách ta thất bại mà thôi. Tuy nhiên cô lại làm một điều khiến ta không thể tha thứ được, đó chính là muốn giết ta. "

"Trước khi ta có ý định giết cô, ta cũng đã cho cô một cơ hội nữa. Tiếc thay cô lại vì do dự mà bỏ lỡ nó. Chỉ cần cô còn một chút do dự thì ta vẫn không yên tâm được đâu, bởi khi nào lòng cô thực sự hướng đến một thứ nào đó, thì cô mới không còn do dự. Vì thế nên khi cô còn do dự có nghĩa lòng cô vào thực sự chưa hướng về tôi. Nên là. .cô có thể dám hứa nhưng ta tuyệt đối không dám tin cô. "

"Tạm biệt cô, rắn ngốc. ."Y Thiên nói giọng dần nhỏ lại.

Hắn nâng kiếm lên chém xuống người nàng nhiều cái để tìm ra yêu hạch ngũ phẩm trên người nàng, hắn nheo mặt lại khó hiểu vì đã chém nhiều vết có nông có sâu rồi mà vẫn không thể tìm thấy được yêu hạch.

"Thịt của yêu thú ngũ cấp liệu có khác các yêu thú cấp thấp không? "

Dưới chiếc bụng đói lâu ngày của hắn, hắn lại có thể suy nghĩ ra một câu điên khùng đến mức bản thân hắn có ngẫm lại cũng không sao biết được lý do.

Nhưng nhìn xuống toàn thân nàng vẫn mang dáng vẻ nữ nhân, hắn có chút không dám ăn. Bởi vì cho dù trước đó hắn có ăn sống lú yêu thú, nhưng lũ yêu thú đó vẫn là hình dạng của các loại động vật chứ đâu có yêu thú nào hóa hình thành người đâu. Cùng lắm chỉ là khai mở linh trí có thể nói chuyện được mà thôi.

Ọc Ọc Ọc.

Cái bụng của hắn vẫn cứ kêu lên cồn cào, với đủ thứ nấm dở tệ ở đây cho dù ăn nhiều cỡ mấy cũng khó thể nào mà lấp đầy được chiếc bụng đói nhiều ngày của hắn được. Lúc trước ăn vào chỉ để chữa cháy mà thôi, sau khi vào khe nứt thì liền có yêu thú để ăn, giờ thì hay rồi ở trên này làm gì có yêu thú nào nữa.

Chỉ có một nữ nhân khỏa thân đầy máu trước mặt mà thôi, không cho hắn thời gian suy nghĩ quá nhiều, cái bụng của hắn liền nhói lên cồn cào liên hồi. Không còn lựa chọn nào khác, hắn liền trấn an mình bằng một suy nghĩ.

"Cho dù hình hài ra sao thì cô ta vẫn là một yêu thú, vả lại giờ cần tới yêu hạch của cô ta để thăng cấp tu vi, với những gì nghe được từ cô ta thì tất cả mọi lối đi đều thông đến cánh cửa đi đến tầng khác. Vì vậy nguy cơ gặp lại Hỏa Sư Thú là rất cao, với một yêu thú tứ cấp đánh nhau cực kì mạnh mẽ như Hỏa Sư Thú, vốn lúc đầu định nhờ cô ta hỗ trợ nhưng giờ đây chỉ còn mình ta nên thăng tiến sức mạnh chính là thiết yếu. Đúng rồi, không phải do ta đói hay gì mà chỉ là do tìm kiếm yêu hạch ngũ phẩm trong người cô ta mà thôi! "Nói xong Y Thiên thầm nắm tay lại để thể hiện quyết tâm.

Dưới tác dụng của chiếc bụng đói, Y Thiên cũng không phải là người nói hai lời. Hắn không một chút e ngại mà quỳ gối xuống vồ tới mà cấu xé thịt của nàng, ăn ngấu nghiến nàng trong miệng của hắn. Tiếng nhai nhồm nhoàm vang vọng khắp không gian yên tĩnh quanh đây.

Không biết có phải là do chiếc bụng đói hay là thịt của yêu thú ngũ cấp, nhưng mà hắn ăn thịt của Ngân Xà Tí Hống vào, quả thực thấy vị của thứ thịt sống này cũng không tệ.

Ngọt ngọt, dai dai, có đôi chút mặn, khi ăn trúng độc thì có chút mùi hắc và cay tê ở đầu lưỡi nhưng chung quy lại vẫn khá ngon so với một thứ thịt sống.

Đang trong lúc hắn thưởng thức đầy say mê thì bỗng viên yêu hạch ngũ phẩm rớt ra, có lẽ đến giờ hắn cũng không ngờ vị trí yêu hạch trên người nàng lại ở tử cung.

Nhưng không sao cả, khó kiếm một chút cũng tạo ra cho hắn cơ hội ăn nàng mà no say chiếc bụng đói, yêu hạch ngũ phẩm cũng đã có, bây giờ chỉ còn tìm tinh thể tinh thần của nàng thôi.

"Nghĩ gì nhiều, cứ ăn sạch sẽ là từ lòi ra mà thôi! "

Với cái suy nghĩ đơn giản vừa chỉ mới lóe lên trong đầu của Y Thiên, hắn liền tiếp tục ăn nàng cho đến khi thân thể nàng còn mỗi xương mà thôi. Giống với suy nghĩ của hắn tinh thể linh hồn cũng dần lộ diện và hắn cũng vừa phát hiện ra là chỉ khi thân xác bị phân hủy hoặc là linh hồn phóng thích ra khỏi cơ thể thì tinh thể linh hồn mới được ngưng tụ.

Với nàng là do thân xác của nàng bị Y Thiên ăn hết, cho nên tinh thể linh hồn ngưng tụ lại bên cạnh bộ xương của nàng với nhiều dòng linh khí tụ lại. Hắn cầm lên tay cùng lúc hai viên: yêu hạch và tinh thể tinh thần của yêu thú ngũ cấp. Không nhìn được mà thốt lên.

"Đẹp thật! "

💬 BÌNH LUẬN TRUYỆN
  • Ty No Phan
    Ti viết truyện hư vô nhưng.. . tâm lý xem lại nha tác. .. có những lựa khác ko nhất thiết.....
    2 tuần trước
    • Lục Trầm Uyên Border Content
      @Ty No Phan: thank anh đã ủng hộ nhưng không sao đâu nè, anh cứ coi đây là nhân vật phản diện cũng được á. Tâm lý bất ổn tí, đó chính là điểm mới lạ :V, không phải ma đạo như các bộ đã có trên mạng xã hội, em khai thác một thế giới tu tiên như một xã hội bình thường nơi ai cũng có cuộc sống cũng như lý tưởng hoàn cảnh và tâm lý riêng của mình. Và đây là tâm lí cực đoan nhất của một nhân vật nếu anh đọc kĩ và phân tích sẽ rõ nếu anh muốn hiểu thêm thì cứ ib face em hoặc tag em trên này để em có thể giải đáp cho mình kịp thời nha!
      2 tuần trước
    • Ty No Phan
      Tôi biết bạn có ý muốn riêng để bạn viết như vậy ... con người ta lúc bình thường thì ko có vấn đề gì... nhưng nếu rơi vào tình trạng khủng hoảng hay gì đó... Thì rất dễ nhớ những tình tiết như vậy làm theo... Cái tốt khó học chứ cái xấu học rất dễ... Nói vậy thôi tùy bạn thôi
      Đã chỉnh sửa 2 tuần trước
      2 tuần trước
    • Lục Trầm Uyên Border Content
      @Ty No Phan: hehe, cái truyện này em viết ra cũng để châm biếm một số bộ phận người có tâm lí vặn vẹo, bệnh hoạn, tam quan lệch lạc mà anh Để mà nói cho rõ thì truyện này sẽ có thể tác động đến các bạn nhỏ nhưng nếu là mình đủ trên 16 tuổi rồi thì sẽ có nhận thức hơn để đọc truyện này đúng cách nè! Và cũng có đầy truyện ma đạo thôi anh ạ, có người đọc truyện thể bị tha hóa theo nhưng đồng thời cũng là nhiều người đọc truyện sẽ trở nên rõ ràng tâm lí và muốn đúng đắn hơn anh ạ! Cho nên là chúc anh đọc truyện vui vẻ và ủng hộ em nhé! Thank anh nhiều <333
      1 tuần trước
Loading...