Chương 15: CÓ NHỮNG NGÀY NHƯ HÔM NAY


CÓ NHỮNG NGÀY NHƯ HÔM NAY.

Làm sao có thể giấu hết vào bóng tối

những gió những mưa những niềm đau tôi. ..

Làm sao có thể lắng nghe lời trăn trối

những ngày những đêm, tâm tư lạc lối giữa đời thường. ..

. ..

Là một ngày từ sáng sớm đã lao đầu vào công việc, vừa làm vừa nghe những bản nhạc đã thuộc làu giai điệu và thi thoảng dụi dụi mắt rồi ngáp dài.

Là một ngày không quá buồn cũng chẳng quá vui, cứ lưng chừng cảm xúc. Không có gì tồi tệ xảy ra cả, nhưng lòng mình cứ hoang hoải chênh vênh đến lạ.

Là một ngày trái tim lại nhắc nhớ về một vài chuyện đã qua và một vài người đã đến rồi lại rời xa. Không phải là thấy tiếc nuối hay thất vọng nữa, chỉ là có một khoảng trống mênh mông tồn tại trong nội tâm mà thôi.

Là một ngày không biết mình thấy tổn thương vì điều gì, cũng không ai khiến mình đau, nhưng lại mỏi mệt trong từng hơi thở.

Là một ngày tận sâu thẳm trong lòng mong muốn có một bờ vai dành cho riêng mình để có thể tựa vào, mà không cần đắn đo hay lo ngại. Mình không muốn phải đứng trước những ngã đường mà bản thân không biết phải đi về đâu.

Là một ngày mình tự hỏi: đến khi nào mình sẽ lại yêu ai đó như một người trưởng thành, chứ không phải từ nỗi đau của một đứa trẻ (không thấy an toàn và sợ bị bỏ rơi).

BT0525.

💬 BÌNH LUẬN TRUYỆN
Loading...