Chương 92: MUỐN CHIẾN?... TA ĐÂU CÓ NGẠI.
#DMCR#VP:
"KENG! "
Ngay khi lưỡi đao băng giá sắp bổ xuống, Trúc Diệp Đao đã xuất hiện trong tay Minh Long. Hắn xoay người, vung đao đỡ lấy đòn chém chí mạng. Một tiếng kim loại va chạm chói tai vang lên, tóe lửa. Lực đạo kinh hoàng của một cường giả Nguyên Anh kỳ truyền đến, khiến Minh Long phải lùi lại phía sau hàng chục bước, mỗi bước chân đều để lại một dấu lún sâu trên mặt đất. Bàn tay cầm đao của hắn cũng có chút tê dại:
- Cái gì?
- Hắn đỡ được? Một Kim Đan sơ kỳ… sao có thể đỡ được một đòn toàn lực của ta?
Tất Đạt như đang không tin vào mắt mình trước những gì đang diễn ra:
- Nghịch lý gì thế này?
Minh Long trừng mắt, cố gắng đè nén cơn tê dại trên tay:
- Ta không muốn kiếm chuyện với ngươi. Dừng lại ở đây đi.
- Hừ, ở đây ta mới là người có quyền định đoạt, không phải ngươi! - Tất Đạt ánh mắt hung hăng.
"Ong! "
Đại đao trong tay hắn ngân vang lên một tiếng. Vừa rồi chứng kiến Minh Long thành công đỡ được một đòn của mình, Tất Đạt liền quyết định sử dụng vũ kỹ. Hắn không tin tên Kim Đan trước mặt có thể nghịch thiên đến như vậy, hắn phải dùng sức mạnh tuyệt đối để khẳng định lại vị thế của mình.
Tất Đạt gầm lên:
- Địa cấp cực phẩm vũ kỹ - Băng Cốt Trảm!
"VÚT! VÚT! VÚT! "
Ba nhát chém vung ra liên tục từ đại đao của Tất Đạt. Ba luồng đao khí hình lưỡi liềm kết thành từ băng giá, mang theo một loại hàn khí khủng khiếp, liền tỏa ra ba hướng khác nhau, tạo thành một vòng vây hoàn hảo bao vây lấy Minh Long. Hàn khí tỏa ra khiến nhiệt độ xung quanh vốn đã thấp nay còn thấp hơn nữa. Những người dân đã nhanh chóng tản đi từ xa, như đã biết trước đến sức mạnh đáng sợ của Tất Đạt.
Nhìn ba lưỡi đao điên cuồng lao về phía mình, Minh Long vỗ vỗ trán, vẻ mặt đầy phiền phức:
- Thật là phiền phức, sao đi đâu cũng gặp mấy tên có vấn đề thế này.
Không chần chừ, Lôi Lang Hành Ảnh được triển khai. Thân hình hắn hóa thành một vệt lôi quang, thành công lách qua giữa ba lưỡi đao trong chớp mắt.
Nhưng!
- Hửm? Vẫn còn à?
Minh Long nhíu mày. Tưởng chừng như đã thoát, ba lưỡi đao băng giá bất chợt ngoảnh lại, như có linh trí, tiếp tục khóa chặt lấy khí tức của hắn mà đuổi theo từ phía sau.
- Chạy đi đâu, con chuột nhắt?
Âm thanh đầy đắc thắng của Tất Đạt vang lên ngay phía sau hắn. Cùng lúc đó, một luồng kình phong sắc bén của thanh đại đao đã vung đến ngay phía cổ Minh Long.
Đối mặt với gọng kìm hoàn hảo, một đại đao đầy uy lực phía sau và ba đao khí khóa chặt đường lui phía trước, Minh Long không hề hoảng loạn.
Cửu Trùng Minh Nhãn xoay chuyển, Thấu Thị triển khai!
Trong nháy mắt, thế giới trong tầm mắt Minh Long đều trở nên chậm lại như rùa bò. Hắn thấy rõ quỹ đạo di chuyển của từng luồng đao khí băng giá, thấy rõ cả sự đắc thắng trên gương mặt của Tất Đạt. Hắn thấy rõ thanh đại đao lạnh lẽo đang kề sát gáy mình. Mọi thứ đều rõ ràng và chậm chạp đến mức nực cười. Minh Long khẽ nhếch mép:
- Phi Lôi Thần Thuật.
"Vút! "
Thân ảnh Minh Long biến mất ngay trước khi hai gọng kìm kịp khép lại, để lại một tàn ảnh mờ ảo bị thanh đại đao và ba luồng đao khí đồng thời chém nát. Hắn dịch chuyển về vị trí ban đầu trước đó.
"OÀNH! "
Đại đao của Tất Đạt vung mạnh xuống khoảng không, chém thẳng vào mặt đất. Một tiếng nổ kinh thiên vang lên, khiến nền đất đá xanh cứng rắn nứt toác ra một mảng lớn, chấn động lan ra xung quanh. Đám hộ vệ đang đứng quanh xa giá cũng phải kinh hãi, liên tục lùi lại để tránh bị ảnh hưởng.
Cùng lúc đó, ba lưỡi đao băng giá, sau khi chém hụt, vẫn còn truy đuổi Minh Long. Hắn không quay đầu lại, hai tay đã vội kết ấn, Dương lực trong cơ thể bùng nổ:
- Phần Thiên Luyện Ngục!
"Đùng! Đùng! Đùng! "
Ba lưỡi đao va chạm vào lớp Dương lực nóng rực đang phòng bị quanh người hắn. Một âm thanh xèo xèo ghê rợn vang lên khi Băng lực và Dương lực đối đầu. Ba luồng đao khí nhanh chóng bị tan chảy thành hơi nước, nhưng sức mạnh của chúng cũng thành công phá tan lớp màn chắn. Lực phản chấn mạnh mẽ khiến Minh Long phải liên tục lùi về phía sau, khí huyết có chút nhộn nhạo:
- Quả nhiên là Địa cấp cực phẩm vũ kỹ, không thể xem thường.
Tất Đạt trừng mắt nhìn cảnh tượng vừa diễn ra, trong đầu là một mớ hỗn loạn, không thể nào tin nổi:
- Cái gì thế này?
Hắn không thể hiểu được. Thông thường, việc chiến đấu vượt một tiểu cảnh giới thôi đã là vô cùng khó khăn, cần phải là thiên tài trong thiên tài mới làm được. Vậy mà tên trước mặt hắn, một Kim Đan sơ kỳ, lại có thể vượt cả một đại cảnh giới, chiến đấu ngang ngửa với một Nguyên Anh như hắn một cách dễ dàng như vậy?
Nếu là bình thường, một tên Kim Đan nhỏ nhoi, Tất Đạt có thể dễ dàng bóp nát như một con kiến hôi, không tốn chút sức lực nào.
- Không thể nào! Ngươi rốt cuộc là thứ quái thai gì? - Tất Đạt chĩa đại đao về phía Minh Long, gầm lên.
Minh Long nhún vai, phủi bụi trên người, vẻ mặt đầy thản nhiên:
- Ta là phụ thân ngươi đó.
- Hảo! Hảo cho một tên miệng lưỡi sắc bén!
Sự tức giận của Tất Đạt đã lên đến đỉnh điểm. Hắn không nói thêm lời nào nữa, vung đại đao lên không trung, hai tay kết ấn. Thanh đại đao liền tách ra, hóa thành ba thanh đao nhỏ hơn, uốn lượn xung quanh hắn như những con băng xà đang chờ lệnh.
Theo hiệu lệnh của Tất Đạt, ba thanh đao rít lên, từ ba hướng khác nhau bay vút đến vây công Minh Long, từng nhát chém đều mang theo Băng linh lực cường đại và biến ảo hơn trước.
Đứng trước uy áp của một Nguyên Anh kỳ, Minh Long không hề nao núng, ngược lại còn nhếch miệng cười:
- Muốn chiến? Ta không ngại.
Hai tay hắn lại giơ lên, kết một ấn quyết quen thuộc, miệng niệm khẩu quyết:
- Dương Khí Hóa Hình!
"Ong! Ong! Ong! "
Ba thanh Dương kiếm bằng ánh sáng vàng kim rực rỡ, trong chớp mắt nhanh chóng được hình thành. Theo chỉ thị của Minh Long, chúng bay đến, đối trọng trực tiếp với ba thanh đao băng đang lao tới từ ba hướng khác nhau.
"Keng! Keng! Keng! "
Sáu món vũ khí va chạm dữ dội trên không trung, tạo ra những tiếng kim loại chói tai và những luồng khí kình hỗn loạn.
Tất Đạt nắm lấy cơ hội khi các vũ khí triệu hồi đang giằng co. Thân hình hắn trong nháy mắt đã bay đến, tiếp cận Minh Long. Hắn vung một chưởng, mang theo hàn băng lạnh lẽo, nhắm thẳng vào đầu Minh Long.
Nhưng tốc độ của Minh Long nào phải dạng vừa! Hắn sớm đã đoán được ý đồ này, không hề tỏ ra bất ngờ. Kim quang lôi lực chói lòa lập tức gia trì lên cánh tay phải. Minh Long cũng không né tránh, vung mạnh một quyền, đối đầu trực diện với chưởng lực của Tất Đạt.
"Đùng! "
Quyền và chưởng va chạm. Dư ba cuồng bạo tỏa ra xung quanh, mặt đất dưới chân hai người nứt ra, bàn ghế của những hàng quán ven đường bị thổi bay tứ tung.
Bốn mắt giao nhau trong khoảnh khắc.
Chợt!
"Oành! "
Một cỗ áp lực vô hình, nặng nề như một ngôi sao, đột nhiên xuất hiện, đè nặng lên vai Tất Đạt, khiến hắn gần như ngay lập tức khụy gối xuống.
- Hằng Tinh Lực Trường!
Dương lực từ nội thể Minh Long bùng nổ, trường lực khủng khiếp lan tỏa ra xung quanh.
- Cái gì? ! Aaaaa…. .
Tất Đạt cắn răng, cố gắng gồng toàn bộ linh lực lên để chống chọi lại cái thứ áp lực kinh hoàng đang muốn nghiền nát xương cốt của mình. Hắn hoàn toàn không ngờ tới thủ đoạn này của đối phương.
Minh Long thuận thế, không cho đối phương một cơ hội nào. Hắn vung mạnh một cước, mang theo lôi lực rền vang, tống thẳng vào gương mặt đang kinh hãi và không thể tin nổi của Tất Đạt.
"BỐP! OÀNH! "
Cả cơ thể Tất Đạt bay mạnh về phía sau như một viên đạn pháo, va sầm vào bức tường của một tửu lầu gần đó, làm nó sụp đổ một mảng lớn.
Tình thế trên đường phố lúc này đã diễn ra theo một hướng không ai có thể ngờ tới. Một cường giả Nguyên Anh kỳ đường đường, Đại thiếu gia của Bột Nhi gia, niềm kiêu hãnh của A Tốc Cát Bộ, lại bị một tên Kim Đan sơ kỳ vô danh tiểu tốt đá bay như một quả bóng.
"Phốc! "
Tất Đạt phun ra một ngụm huyết tươi, cơ thể lún sâu vào bức tường gạch của tửu lầu, khiến nó sụp đổ một mảng lớn. Hắn loạng choạng đứng dậy, ánh mắt nhìn Minh Long lúc này đã không còn sự kiêu ngạo, mà xuất hiện một tia run sợ không thể che giấu:
- Thứ quái thai gì thế này? - Hắn không thể chấp nhận được sự thật vô lý này:
- Không! Chắc chắn là hắn đã áp chế tu vi để trêu đùa mình! Bề ngoài là Kim Đan, nhưng thực chất… là một lão quái vật Hóa Thần kỳ nào đó chăng? Phải rồi, chỉ có thể là như vậy!
Đang lúc Tất Đạt còn theo dòng suy nghĩ hỗn loạn để tìm một lý do hợp lý cho sự thất bại của mình.
"RÍTTTT! !! !"
Một âm thanh chói tai, tựa như tiếng rít của ngàn vạn con chim điểu đang hót rợp trời, đột ngột vang lên, khiến nội tâm Tất Đạt run rẩy, kéo hắn về thực tại tàn khốc. Hắn kinh hãi nhìn về phía Minh Long. Trên tay tên đó lúc này đang rực sáng một khối kim quang lôi lực chói lòa, những tia sét tím đang nhảy múa điên cuồng, không khí xung quanh cũng bị bóp méo.
Lôi Lang Hành Ảnh triển khai! Tốc độ kinh hoàng lao đến Tất Đạt trong chớp mắt. Minh Long không cho hắn một cơ hội nào để hoàn hồn, vung thẳng tay về phía gương mặt đang sợ hãi của hắn:
- THIÊN ĐIỂU!
"RÍT! !! "
- Đủ rồi!
Ngay khi đòn tấn công hủy diệt sắp chạm đến Tất Đạt, một thanh âm trầm thấp, đầy uy quyền nhưng lại có phần lười biếng, vang lên từ trong cỗ xa giá. Kéo theo sau đó là một luồng kình phong mạnh bạo, mang theo một thứ Băng linh lực còn cường đại, tinh thuần và uy áp hơn của Tất Đạt gấp trăm lần, từ trong xa giá bay ra, nhẹ nhàng bao trùm lấy cánh tay đang rực sáng của Minh Long.
"ĐÙNG! "
Khối lôi quang Thiên Điểu, vốn sắc bén không gì cản được, va vào luồng kình phong băng giá và vỡ tan thành vô số những tia sét nhỏ li ti rồi biến mất, như một quả cầu pha lê va vào một bức tường thép. Một đòn tấn công tất sát đã được hóa giải một cách vô cùng dễ dàng. Cùng lúc đó, luồng kình lực đẩy lùi, hất văng toàn thân Minh Long bắn ngược trở lại một cách không chút khó khăn.
Minh Long chống tay, bật người đứng dậy sau khi bị đánh bay trở lại. Hắn phủi bụi trên người, ánh mắt vô cùng nghiêm nghị, khóa chặt lấy cỗ xa giá, nơi vừa phát ra luồng sức mạnh kinh hoàng.
Từ bên trong, một nam tử trung niên chậm rãi bước ra. Người này có vóc dáng cao lớn, khoác trên mình một chiếc áo choàng bằng lông sói tuyết, bên trong là bộ y phục bằng lụa và da thuộc được chế tác tinh xảo. Gương mặt hắn ta cương nghị, râu quai nón được tỉa tót cẩn thận, toát lên một vẻ uy quyền và hoang dã của kẻ đứng đầu một bộ tộc.
- Hóa Thần sơ kỳ? - Minh Long lẩm bẩm, trong lòng dâng lên một cỗ kiêng kỵ.
Tên nam tử cất giọng, âm thanh trầm ổn, đầy sức nặng:
- Vị tiểu hữu này, xin dừng tay.
Minh Long đảo mắt từ Tất Đạt đang chật vật đứng dậy, sang người nam tử trung niên:
- Ngươi lại là ai?
Nam tử trung niên đáp:
- Ta là Bột Nhi Chỉ Căn, nhiếp chính vương của A Tốc Bát Bộ. - Rồi hắn chỉ tay về phía Tất Đạt:
- Cũng là phụ thân của tên nghịch tử này.
Chỉ Căn chắp tay, nở một nụ cười xã giao, như thể chuyện vừa rồi không hề nghiêm trọng:
- Vừa rồi là chúng ta có mắt không tròng, không biết tiểu hữu là người của Hằng Thiên Tông nên đã có đắc tội. Ta xin thay mặt nghịch tử, tạ lỗi với tiểu hữu.
- Ông biết Hằng Thiên Tông? - Minh Long nhíu mày.
Chỉ Căn cười đáp, tiếng cười hào sảng nhưng lại không chạm đến đáy mắt:
- Ha ha ha, tiểu hữu nói đùa rồi. Hằng Thiên Quy Nguyên Quyết của quý tông vang danh thiên hạ, sao ta có thể không biết được chứ?
Minh Long lạnh lùng chỉ tay vào Tất Đạt, người vẫn đang thở hổn hển, ánh mắt đầy căm tức:
- Là các ngươi đi đứng sai quấy, còn muốn đánh người trước cơ mà.
Chỉ Căn vẫn giữ nụ cười thân thiện:
- Hiểu lầm, hiểu lầm, tất cả chỉ là hiểu lầm mà thôi. À, không biết tiểu hữu có thể cho ta biết quý danh cho dễ xưng hô không?
- Minh Long. - Minh Long thuận miệng đáp.
- Minh Long tiểu hữu, hân hạnh! - Chỉ Căn phất tay:
- Thế này đi, để tạ lỗi và hóa giải hiểu lầm giữa hai bên, ta xin mời tiểu hữu đến phủ ta làm khách, dùng một bữa tiệc. Minh Long tiểu hữu thấy thế nào?
Nghe đến đây, sự kiên nhẫn của Minh Long cuối cùng cũng cạn kiệt. Hắn xua tay, giọng điệu trở nên chán ghét và đầy khinh thường:
- Ta đếch quan tâm các ngươi là ai, cũng đếch có thời gian đến phủ các ngươi mà ăn với uống!
Minh Long lại chỉ tay về phía Tất Đạt, gằn giọng:
- Tóm lại, từ đầu ta vốn không muốn dính vào phiền phức. Là hắn muốn giết ta trước! Nếu không phải ta có thân phận là đệ tử của Hằng Thiên Tông, thì chẳng phải mạng của ta đã bị phụ tử các ngươi dễ dàng hạ sát rồi hay sao?
- Ấy ấy… tiểu hữu đừng hiểu lầm. - Chỉ Căn vội xua tay, nụ cười trên mặt có phần gượng gạo:
- Chỉ là nghịch tử của ta có chút ngu ngốc, hành sự lỗ mãng mà thôi, tuyệt đối không có chuyện ỷ mạnh hiếp yếu như vậy.
Hắn ta lại quay sang Minh Long, giọng điệu đầy thành khẩn:
- Không biết ta có thể đền bù thứ gì cho tiểu hữu để bù đắp cho sự hoảng sợ vừa rồi đây?
Minh Long không trả lời, chỉ hất cằm về phía Tất Đạt, người vẫn đang được đám hộ vệ dìu lấy. Ánh mắt của hắn như muốn ăn tươi nuốt sống Minh Long, không hề có chút hối lỗi nào:
- Ta thấy có vẻ như nhi tử của ông không phục cho lắm thì phải.
Chỉ Căn trừng mắt nhìn Tất Đạt, gằn giọng, không còn vẻ hòa nhã nữa:
- Còn không mau nhận lỗi? Ngươi còn giữ cái thái độ gì vậy?
Bột Nhi Tất Đạt vẻ mặt đầy không phục, nhưng trước cái trừng mắt của phụ thân, hắn vẫn phải nghiến răng, chắp tay một cách qua loa:
- Vừa rồi… là ta sai. Mong Minh Long đạo hữu bỏ qua.
Chỉ Căn thấy vậy mới gật đầu, rồi nói với Minh Long:
- Minh Long tiểu hữu, chuyện dừng ở đây được rồi. Không nên gây thêm chuyện nữa. Ngươi nên biết, A Tốc Thành những ngày này đang nằm dưới sự bảo hộ tạm thời của Bách Bảo Các để chuẩn bị cho Đấu Giá Hội. Nếu chúng ta gây nên động tĩnh quá lớn để Bách Bảo Các phải xen vào, thì thật là không hay một chút nào.
Minh Long thở dài một hơi, hắn cũng không muốn dây dưa thêm:
- Thôi bỏ đi. Ông đã nói như vậy thì thôi. Chuyện này cũng dừng ở đây.
Chỉ Căn lại làm vẻ mặt thân thiện:
- Vậy, mời Minh Long tiểu hữu đến phủ ta làm khách, ta sẽ cho người chuẩn bị tiệc rượu. Tiện thể, ta cũng muốn hỏi thăm về sức khỏe của Hằng Dương Tông Chủ và Lão Tông Chủ.
Minh Long quay đầu rời đi, phất tay một cách dứt khoát:
- Cái này thì thôi khỏi. Ta còn có việc khác. - Hắn nói vọng lại:
- Sư phụ ta và Lão Tông Chủ vẫn khỏe, không cần ông bận tâm.
Chỉ Căn nhìn theo bóng lưng của hắn, nụ cười trên mặt cũng tắt dần:
- Vậy… ta không tiễn.
========
Quý độc giả có thể ủng hộ tác giả Vũ Phong thông qua tài khoản:
* TP BANK: 75566898888 (DAM LY TRUNG)
Mọi sự đóng góp dù ít dù nhiều cũng sẽ là nguồn động lực to lớn để Vũ Phong tiếp tục hoàn thành Dòng Máu Của Rồng một cách trọn vẹn nhất.
*CHÂN THÀNH CẢM ƠN CÁC ĐỘC GIẢ ĐÃ DONATE CHO TÁC GIẢ VŨ PHONG!
*DONATE THÁNG 9:
- 1/9: + HVC góp lúa nuôi Minh Long: 500. 000 VND
+ LE TAO SANH: 100. 000 VND
+ Tiểu Mễ: 88. 888 VND
+ Cảm ơn DMCR: 50. 000VND
+ Fan Minh Long: 12. 345 VND
+ Minh Anh: 50. 000 VND
-5/9: + chúc tác giả luôn mạnh khỏe: 75. 000 VND
+ Cảm ơn DMCR và VP: 50. 000 VND
- 7/9: + ung ho tac gia VP: 50. 000 VND
+ góp gạo nuôi ML: 50. 000 VND
- 8/9:+ DINH VIET CUONG: 50. 000 VND
- 12/9: + Nguyễn Duy Thông: 1. 000. 000 VND
- 19/9: + LẠC HỒNG THẦN CHỦ: 6. 666. 666 VND
Quý độc giả có thể nghe audio DMCR tại:
https://youtube. com/playlist? list=PLPkAAUMEBzFM8z032gZL_sjr-X5O4PKV8&si=oEqX4i-6moCyDpDt
Audio sẽ được cập nhật chương mới vào thứ 3 hàng tuần.
========
CHÚC CẢ NHÀ ĐỌC TRUYỆN VUI VẺ!
💬 BÌNH LUẬN TRUYỆN
Mà tu chân cứ quánh thằng con, thì thằng Cha lại ra, quánh thằng cha thì ông nội đang bế quan cũng nhảy xuống 🤣🤣🤣