Chương 89: NGHÈO THÌ CHỊU THÔI!
#DMCR#VP:
Trên một đỉnh núi cao chót vót, nơi mây mù bao phủ quanh năm, Hàn Nguyệt Môn sừng sững trấn thủ. Dưới ánh trăng bạc lạnh lẽo, những tòa điện được xây bằng hắc ngọc và đá cẩm thạch đen tuyền phản chiếu một thứ ánh sáng u tối, huyền ảo. Toàn bộ tông môn chìm trong một sự tĩnh lặng, toát lên một cảm giác lạnh lẽo, cô độc nhưng cũng đầy quyền uy và chết chóc.
Bên trong Chưởng Môn Điện, ánh nến leo lét không đủ để xua tan bóng tối. Chưởng Môn Hàn Minh Vũ, thân diện hắc bào, ung dung ngồi trên bảo tọa bằng hàn ngọc. Lão đưa ánh mắt lạnh lẽo nhìn xuống một hắc y nhân thần bí đang quỳ một chân ở phía dưới.
Hàn Minh Vũ cất giọng, âm thanh trầm thấp, vang vọng trong đại điện vắng vẻ:
- Ồ, tên Minh Long này lại vừa rời đi rồi sao?
Hắc y nhân chắp tay cung kính đáp, giọng nói khàn khàn như hai miếng kim loại ma sát vào nhau:
- Hồi bẩm Chưởng Môn, đúng là như vậy. Hắn vừa trở về từ hoàng cung đã ngay lập tức lên đường, rời khỏi Hằng Thiên Tông.
- Vậy à? - Hàn Minh Vũ ánh mắt lạnh lẽo, ngón tay gõ nhẹ lên thành bảo tọa:
- Vậy đã điều tra ra rốt cuộc hoàng thất triệu kiến hắn tiến kinh là vì việc gì chưa?
Hắc y nhân đáp:
- Việc này… tiểu nhân thật sự không thể biết được. Lão già Hằng Dương có vẻ đã phong tỏa hoàn toàn mọi tin tức liên quan đến việc này. Cả phía hoàng thất cũng cực kỳ im hơi lặng tiếng, không một chút thông tin nào bị rò rỉ ra ngoài.
Hàn Minh Vũ gật đầu, không có vẻ gì là thất vọng:
- Nếu là hoàng thất đã chủ động giấu kín, thì chúng ta không thể điều tra được gì cũng là chuyện thường tình. - Rồi hắn cười lạnh, tiếng cười mang theo sự tàn nhẫn:
- Thôi bỏ đi. Việc đó là gì thì cũng kệ. Quan trọng hơn là… lần này hắn sẽ đi đâu?
Hắc y nhân híp mắt lại:
- Theo như tiểu nhân tìm hiểu, điểm đến lần này của tên Minh Long… dường như là A Tốc Cát Bộ?
Hàn Minh Vũ nhíu mày, lẩm bẩm lại cái tên:
- A Tốc Cát Bộ?
Hàn Minh Vũ lẩm bẩm, ngón tay gõ nhẹ lên thành bảo tọa, dường như đang tự hỏi chính mình:
- Đến A Tốc Cát Bộ làm cái gì? Không lẽ là đi tham gia đấu giá hội? Một tên Kim Đan sơ kỳ quèn, có thể có bao nhiêu tài lực mà cũng đòi đi đấu giá?
Hắc y nhân cung kính đáp:
- Tiểu nhân cái này cũng không rõ nữa ạ.
Hàn Minh Vũ ánh mắt chợt lấp lóe lên một tia sáng tàn độc. Lão nhớ ra một điều gì đó. A Tốc Cát Bộ… vốn tiếp giáp với biên giới phía Tây của Thủy Vân Quốc. Hắn liền cười lạnh một tiếng đầy thâm hiểm:
- Sai người, báo tin cho Thái Vĩnh đi.
Hắc y nhân ngẩng mặt lên, có chút kinh ngạc:
- Là… Tổng Đốc Tây Kỳ Quân, Thái Vĩnh tướng quân?
Hàn Minh Vũ gật đầu, ánh mắt híp lại thành một đường chỉ, sát khí lạnh lẽo từ trong đó tuôn ra. Lão thầm nghĩ trong lòng:
- Ngươi dám giết đệ tử chân truyền của Hàn Nguyệt Môn ta? Hừ. Để xem lần này ngươi chạy đi đâu.
. ..
Hai tuần trôi qua.
Minh Long lúc này đã đứng trước cổng thành to lớn của Trường An Thành. Hắn ngước lên nhìn ba chữ"Trường An Thành"được khắc mạ vàng, rực rỡ dưới ánh mặt trời, không khỏi chép miệng một cái, trong lòng có chút cảm khái:
- Lại quay lại đây rồi.
Sở dĩ Minh Long phải trước tiên quay trở lại Trường An Thành, vốn là vì muốn sử dụng dịch vụ Truyền Tống Trận đường dài tại Bách Bảo Các. Ngặt một nỗi, Hằng Thiên Trấn, nơi gần tông môn nhất, lại không có trụ sở của thế lực khổng lồ này, chỉ có những thành trì lớn như Trường An Thành mới có. Vì vậy, hắn lại phải cất công đi một chuyến đến đây.
Vừa bước qua đại môn lớn, một cảnh tượng ồn ào và sầm uất ngay lập tức đập vào mắt Minh Long. Đường phố rộng lớn được lát bằng đá xanh, người đi lại như mắc cửi, ngựa xe như nước. Hai bên đường là những tửu lầu, cửa hàng, tiệm buôn san sát, cờ hiệu bay phấp phới trong gió. Tiếng rao hàng của tiểu thương, tiếng xe ngựa lộc cộc, tiếng nói cười huyên náo của đám đông hòa quyện vào nhau, tạo nên một bản giao hưởng đầy sức sống và sự phồn hoa.
Lần trước khi đặt chân đến đây, bản thân Minh Long còn đang trong tình thế bị truy đuổi, chạy như chó nhà có tang, diện mục chẳng khác gì một tên ăn mày, cho nên nghiễm nhiên chẳng có tâm trạng nào mà ngắm nghía cảnh vật. Giờ đây, khi đã ung dung trở lại, tu vi đã là Kim Đan, thân phận cũng đã khác xưa, Minh Long không khỏi cảm thán rằng Trường An Thành này quả thật rất đẹp, rất tráng lệ, có chăng chỉ là kém Hoàng Đô một chút mà thôi.
Lại nói đến lần trước, Minh Long bất giác nhớ lại cảnh tượng bản thân suýt nữa thì chết dưới tay Thượng Quan Yên Nhi, không khỏi bật cười thành tiếng:
- À đúng rồi. - Hắn thầm nghĩ, một sự thật hiển nhiên mà đến giờ hắn mới xâu chuỗi lại được:
- Vậy là Thượng Quan Phủ, phủ đệ của Thượng Quan gia, tọa lạc tại Trường An Thành này.
Minh Long cứ vậy di chuyển dọc theo con phố sầm uất, dựa theo trí nhớ lờ mờ của mình lúc trước để tìm đến Bách Bảo Các. Nhưng đi được một đoạn, hắn chợt nhíu mày, cảm giác có gì đó không đúng. Dường như những nơi hắn vừa đi qua, người qua đường ở hai bên đều đổ dồn ánh mắt về phía hắn. Nhiều người còn liên tục ngoái lại nhìn, thậm chí còn có những tiếng xì xào bàn tán chỉ trỏ:
- Là do y phục của ngươi đó, ngốc tử. - Ngọc Nhi trong thức hải lên tiếng, giọng điệu có chút mỉa mai:
- Danh tiếng của Hằng Thiên Tông tại Thủy Vân Quốc này như thế nào, ngươi còn chưa rõ hay sao? Đệ tử của một trong những đại tông môn hàng đầu, đi đến đâu cũng được người người trong thiên hạ ngưỡng mộ, đó là điều đương nhiên rồi.
- À… - Minh Long mộng bức, lúc này mới nhận ra vấn đề. Hắn chỉ quen mặc bộ Bạch y của tông môn mà quên mất rằng, ở bên ngoài, nó lại là một biểu tượng vô cùng nổi bật:
- Biết vậy ta đã thay một bộ y phục thông thường rồi, quên mất.
Hắn thầm nghĩ trong lòng, có chút không quen với việc bị nhiều người chú ý như vậy.
. ..
Bách Bảo Các là một tòa lầu các tám tầng lộng lẫy, tọa trấn tại vị trí trung tâm sầm uất nhất của Trường An Thành. Người ra kẻ vào nơi đây lúc nào cũng nườm nượp, từ những tu sĩ bình thường cho đến các nhân vật có máu mặt.
Minh Long đứng trước cửa Bách Bảo Các, ngước nhìn lên tòa kiến trúc hùng vĩ trước mắt. Dù đã từng đặt chân đến đây một lần, nhưng hắn vẫn phải cảm thán rằng nơi này quả thật vô cùng hoành tráng, khí thế không hề thua kém bất cứ một đại gia tộc nào.
Hai hộ vệ thân hình cao lớn, khí tức vững chãi, đang đứng canh trước cửa. Thấy Minh Long tiến đến, bộ Bạch y của đệ tử Hằng Thiên Tông trên người hắn vô cùng nổi bật, khiến một trong hai người lập tức tiến đến, chắp tay một cách đầy lễ phép:
- Chào mừng quan khách đã đến với Bách Bảo Các. - Hắn phất tay, hướng vào trong:
- Xin mời.
Minh Long gật đầu mỉm cười. Hắn thoải mái tận hưởng cảm giác có địa vị này, khác hẳn với bộ dạng chật vật của lần trước.
Tiến vào trong, một không gian xa hoa, lộng lẫy hơn cả bên ngoài hiện ra. Sàn nhà được lát bằng bạch ngọc, không khí thoang thoảng mùi hương dịu nhẹ của một loại gỗ quý. Tiếp đón Minh Long là một nữ nhân vận y phục lụa đỏ dài chấm đất, trên tay áo thêu hai chữ"Bách Bảo"bằng kim tuyến nổi bật. Nàng bước tới, từng cử chỉ đều tao nhã, nụ cười duyên dáng, chuyên nghiệp:
- Chào mừng khách quan. Không biết khách quan cần tìm vật gì, hay cần chúng tôi giúp đỡ điều chi?
Minh Long mỉm cười đáp lại một cách lịch sự:
- Tại hạ muốn sử dụng dịch vụ Truyền Tống.
Nữ nhân mỉm cười gật đầu, không một chút ngạc nhiên:
- Vậy mời khách quan đi theo ta.
Minh Long tiến đến một quầy giao dịch được làm bằng gỗ tử đàn theo sau nữ nhân. Nàng phất tay một cách nhẹ nhàng. Một tấm bảng nhỏ bằng hắc ngọc hiện ra, lơ lửng trước mặt Minh Long, trên đó hiện lên những dòng chữ bằng kim tuyến đang phát sáng:
- Đây là bảng giá dịch vụ Truyền Tống tại Bách Bảo Các. Không biết khách quan muốn đến đâu để ta có thể tư vấn cho ngài?
Minh Long vừa chăm chú nhìn tấm bảng, vừa đáp:
- Tại hạ muốn đến Bách Bảo Các trụ sở tại A Tốc Cát Bộ.
Nữ nhân mỉm cười, rồi ngón tay thon dài chỉ vào một vị trí trên tấm bảng:
- Dạ vâng. Như khách quan có thể thấy trên bảng giá, sử dụng dịch vụ Truyền Tống Trận từ trụ sở Trường An Thành đến trụ sở A Tốc Cát Bộ là 500 linh thạch thượng phẩm, hoặc 50 linh thạch cực phẩm. Không biết khách quan muốn thanh toán như thế nào?
Nàng nói ra con số đó với một giọng điệu vô cùng bình thản, như thể đang nói 5 viên linh thạch hạ phẩm vậy.
Minh Long nghe xong mức giá, nụ cười trên môi lập tức cứng lại. Hắn suýt nữa thì đã hét lên ngay tại chỗ:
- Cái gì?
-"500 viên thượng phẩm? Đây là đi ăn cướp giữa ban ngày hay sao? "- Minh Long thầm nghĩ trong lòng, cảm giác làm"đại gia"chưa được bao lâu đã sắp bị đánh về nguyên hình.
Ngọc Nhi trong thức hải nghe thấy suy nghĩ của hắn, liền lên tiếng:
- Ăn cướp cái đầu ngươi. Ngươi có biết để vận hành một Truyền Tống Trận xuyên qua cả một vùng lãnh thổ lớn như vậy, mỗi lần thi triển sẽ tiêu tốn một lượng linh lực khổng lồ hay không? Bách Bảo Các phải đặt giá linh thạch cao như vậy để đảm bảo không bị lỗ vốn. Với lại, khoảng cách từ nơi này đến A Tốc Cát Bộ cũng đâu có gần. Giá như vậy là hợp lý rồi. Có trách thì trách ngươi nghèo thôi.
Minh Long khóe miệng méo mó, không thèm cãi lại Ngọc Nhi. Hắn nhìn nữ nhân trước mặt, nàng vẫn đang kiên nhẫn nở một nụ cười chuyên nghiệp, hỏi lại một cách nhẹ nhàng:
- Khách quan suy nghĩ xong chưa ạ?
Minh Long gãi gãi đầu, cười một cách đầy gượng gạo và xấu hổ:
- À… tại hạ nghĩ lại rồi. Tại hạ không muốn dùng dịch vụ Truyền Tống nữa. Thật ngại quá.
Nữ nhân nghe vậy, nụ cười vẫn niềm nở, không hề có chút thay đổi hay vẻ khinh thường nào:
- Dạ không sao thưa khách quan. Nếu ngài cần thêm điều gì khác, xin hãy cứ nói.
Minh Long liền hỏi, quyết định tìm một phương án khác:
- Vậy cô nương có thể cho ta biết, từ Trường An Thành này đến A Tốc Cát Bộ là bao xa không?
Nữ nhân liền trả lời một cách rành mạch, không cần suy nghĩ:
- Thưa khách quan, từ đây đến A Tốc Cát Bộ là khoảng 1200 dặm về phía Tây.
- 1200 dặm… - Minh Long lẩm bẩm.
- Tính đơn giản. .. - Ngọc Nhi trong đầu chép miệng:
-. .. Là khoảng 2 tháng phi ngựa liên tục không nghỉ đó.
Minh Long thở dài một hơi:
- Thôi, nghèo thì đành chịu vậy.
Hắn nhìn nữ nhân, chắp tay:
- Đa tạ cô nương đã chỉ dẫn.
Minh Long định quay người rời đi thì chợt nhớ ra một việc:
- À mà… cho tại hạ hỏi thêm một chút.
Nữ nhân cũng mỉm cười đáp lại một cách kiên nhẫn:
- Khách quan còn cần thêm gì ạ?
Minh Long nói:
- Ta muốn mua vài bộ y phục.
. ..
Bước ra khỏi Bách Bảo Các, Minh Long lúc này đã thay một bộ y phục khác. Hắn vận một bộ hắc y đơn giản, gọn gàng, trông như một lãng khách bình thường đang đi du ngoạn, hoàn toàn hòa lẫn vào dòng người tấp nập trên phố. Hắn thật sự không muốn nhận được quá nhiều sự chú ý chỉ vì bộ bạch y của Hằng Thiên Tông, điều đó sẽ mang lại rất nhiều phiền phức không đáng có cho chuyến đi sắp tới.
Cầm chiếc nhẫn trữ vật trên tay, Minh Long không khỏi mỉm cười hài lòng:
- Chà, cũng được kha khá đấy chứ.
Trước đó, sau khi hỏi đường, Minh Long đã không do dự mà bán nốt toàn bộ số yêu đan mà hắn đã vất vả thu hoạch được bên trong Nội Phong Bí Địa cho Bách Bảo Các. Kể cả viên Tứ phẩm yêu đan quý giá của Hoan Lạc Xà, sau một chút đắn đo, hắn cũng quyết định bán đi. Minh Long chỉ còn sót lại vài viên Nhất phẩm yêu đan vì đẳng cấp quá thấp, bán cũng chẳng được bao nhiêu cả, thôi thì cứ để đó coi như một món đồ sưu tập, một kỷ niệm cho chuyến đi lần này.
Thần thức hắn quét qua chiếc nhẫn, kiểm kê lại tài sản. Toàn bộ số yêu đan bán được cả thảy 1000 viên linh thạch thượng phẩm. Một con số không hề nhỏ.
Minh Long cầm tấm bản đồ vừa mua được trong Bách Bảo Các trên tay, ngắm nghía con đường dài dằng dặc được vẽ chi tiết trên đó, điểm đến cuối cùng chính là A Tốc Cát Bộ:
- Chà… hai tháng cưỡi ngựa liên tục à? Phải tranh thủ lên đường thôi.
Hắn cất tấm bản đồ đi, ánh mắt lấp lóe, bắt đầu tính toán bước tiếp theo:
- Mà, biết tìm mua ngựa ở đâu bây giờ?
"HÍ! !! !"
Ngay khi Minh Long vừa dứt lời, bất chợt một tiếng ngựa hí dài, vang dội và đầy khí thế vang lên từ một con hẻm gần đó, át đi cả tiếng ồn ào của đường phố.
========
Quý độc giả có thể ủng hộ tác giả Vũ Phong thông qua tài khoản:
* TP BANK: 75566898888 (DAM LY TRUNG)
Mọi sự đóng góp dù ít dù nhiều cũng sẽ là nguồn động lực to lớn để Vũ Phong tiếp tục hoàn thành Dòng Máu Của Rồng một cách trọn vẹn nhất.
*CHÂN THÀNH CẢM ƠN CÁC ĐỘC GIẢ ĐÃ DONATE CHO TÁC GIẢ VŨ PHONG!
*DONATE THÁNG 9:
- 1/9: + HVC góp lúa nuôi Minh Long: 500. 000 VND
+ LE TAO SANH: 100. 000 VND
+ Tiểu Mễ: 88. 888 VND
+ Cảm ơn DMCR: 50. 000VND
+ Fan Minh Long: 12. 345 VND
+ Minh Anh: 50. 000 VND
-5/9: + chúc tác giả luôn mạnh khỏe: 75. 000 VND
+ Cảm ơn DMCR và VP: 50. 000 VND
- 7/9: + ung ho tac gia VP: 50. 000 VND
+ góp gạo nuôi ML: 50. 000 VND
- 8/9:+ DINH VIET CUONG: 50. 000 VND
- 12/9: + Nguyễn Duy Thông: 1. 000. 000 VND
- 19/9: + LẠC HỒNG THẦN CHỦ: 6. 666. 666 VND
Quý độc giả có thể nghe audio DMCR tại:
https://youtube. com/playlist? list=PLPkAAUMEBzFM8z032gZL_sjr-X5O4PKV8&si=oEqX4i-6moCyDpDt
Audio sẽ được cập nhật chương mới vào thứ 3 hàng tuần.
========
CHÚC CẢ NHÀ ĐỌC TRUYỆN VUI VẺ!
💬 BÌNH LUẬN TRUYỆN