Chương 63: NGƯỜI GÁC ĐỀN


#TNL:CK#LTU:

Thanh âm khô khốc từ Người Gác Đền vừa dứt, không gian dịu nhẹ của Khu Vườn An Dưỡng lập tức trở nên thù địch.

Nó không phải là một luồng gió mạnh hay một cú đấm vật lý, mà là một lực ép vô hình đến từ chính sự ổn định của không gian, như thể toàn bộ quy luật đang đồng loạt siết chặt Y Thiên.

Từng bụi cây, bó hoa, chậu xương rồng, hồ nước, .. .đều như có sinh mệnh mà trỗi dậy, tung ra những đòn mà chúng có thể làm để tấn công Y Thiên, tuy nó không gây hại gì nhiều cho Y Thiên nhưng với mật độ tấn công dày đặc như này, càng là tăng lên mỗi lúc thì có lẽ sẽ có thể ép chết Y Thiên từ nhiều khía cạnh.

Y Thiên đứng thẳng, đôi mắt hắn hẹp lại dưới áp lực nghẹt thở này, hơi thở chỉ còn là những luồng khí rít qua kẽ răng.

Hắn cảm nhận được lớp năng lượng ngoài cùng của Huyết Ma Khí đang bị ăn mòn, bị chính môi trường chung quanh thanh lọc và phân hủy từng chút một.

"Thú vị. "Y Thiên khẽ nhếch mép, không hề nao núng trước sự biến đổi.

Cảm giác này giống như việc cố gắng nhúng một ngọn lửa bạo tàn vào giữa hồ nước tĩnh lặng, sự tương phản về bản chất gây ra nỗi đau đớn dữ dội lên linh hồn và thể xác.

Hắn không hoảng loạn. Bởi vì hắn đã biết rõ bản chất ở đây, nó được tạo ra để an ủi và ru ngủ những kẻ mệt mỏi, sử dụng sự hoàn hảo để giam cầm ý chí.

Kẻ Gác Đền này chỉ là một công cụ, một phần mở rộng được mã hóa để duy trì quy tắc, giống như một đế quốc thì phải cần binh lính và quan lại để có thể duy trì pháp tắc riêng vậy.

"Nhưng mà một tên lính… lại muốn như hổ mà xưng vương ở nơi này sao? "Y Thiên đột ngột hỏi. Nhưng ông ta chỉ đứng đó, vẫn ra sức dùng quy tắc đánh tới Y Thiên. Thấy có vẻ như có mỗi mình nói chuyện, hắn cũng có đôi chút bực tức nói tiếp:

"Quá đỗi nực cười, một công cụ lấy có thể tự do điều khiển quy tắc. Nơi này là theo nguyên tắc quỷ quái gì đây? "Y Thiên cười như không cười, nếp nhăn còn chưa hiện ở mắt.

Dứt lời, một luồng Huyết Ma Khí cuồng nộ bùng phát từ cơ thể Y Thiên. Huyết Ma Khí đậm đặc cuộn thành một cơn bão nhỏ, đẩy lùi bức tường không gian vô hình đang ép chặt hắn.

Cỏ xanh tươi rói dưới chân Y Thiên, vốn là sản phẩm của hư ảnh của khu vườn, lập tức chuyển sang màu đen xám, héo hon chỉ trong tích tắc, như thể sự thật đang phơi bày ra trước mắt.

Thấy vậy, Người Gác Đền vẻ mặt biểu lộ ra chút hoảng hốt bước tới, từng bước chân hoàn hảo không tạo ra bất kỳ tiếng động hay rung động nào trên mặt đất.

Lớp vỏ sứ trên cơ thể hắn nứt ra một chút, lộ rõ bộ xương kim loại và lõi năng lượng phát sáng bên trong.

Đôi mắt lục bảo của hắn giờ đây không phải là đôi mắt của sinh vật, mà là hai tia sáng chỉ thiên, chiếu rọi sự hỗn loạn của Y Thiên.

"Sự hỗn loạn này… vị khách không được mời. Ngươi là một lỗi sai. Phải. .. xóa. .. bỏ! "Giọng nói của ông là sự kết hợp của kim loại ma sát và sóng điện từ lạnh lẽo.

Ông ta giơ tay phải lên.

Linh khí của Khu Vườn An Dưỡng này vốn là nguồn năng lượng ngọt ngào, tươi mát được tích tụ suốt bao năm tháng lại bắt đầu ngưng tụ, tạo thành một lưỡi kiếm ánh sáng quang lục bảo dài và mỏng.

Lưỡi kiếm này sắc bén đến mức Y Thiên cảm nhận được nó có thể cắt đứt cả thời gian và không gian khi chúng lướt qua.

Lưỡi kiếm không vội vã. Nó chém xuống với một sự chắc chắn đáng sợ, bởi vì nó mang theo một quy tắc:"Bất kỳ vật thể nào không phù hợp với sự hoàn hảo, đều phải bị hủy diệt. "

Nó không theo quỹ đạo vật lý thông thường, mà là một đường đi đã được tính toán tuyệt đối để chạm đến mục tiêu, bất kể Y Thiên có di chuyển ra sao.

"Huyết Ma Khí - Huyết Kiếm"

"Ngưng! "Y Thiên hét lớn, tay phải hắn rút ra thanh Thiên Bình Kiếm uy nghiêm ở bên hông, đồng thời thanh Huyết Kiếm đỏ rực lập tức được ngưng tụ từ Huyết Ma Khí ở tay trái.

Song kiếm cùng lúc vung tới nghênh đón, lần nữa khiêu chiến với quy tắc.

KÉTTT!

Âm thanh ma sát vang lên như hàng ngàn móng tay cào vào một tấm bảng kim loại khổng lồ. Đó là tiếng gào thét của quy tắc khi bị vi phạm.

Khu Vườn An Dưỡng chấn động, mặt hồ trong vắt nổi sóng dữ dội, như thể bản thân khu vườn đang chịu đựng nỗi đau không thể tả được mà gào thét.

Y Thiên bị đẩy lùi mạnh mẽ, lùi cả mười bước chân dài. Mỗi bước lùi của hắn đều tạo ra một vết nứt sâu hoắm trên nền đất, như vết thương trên da thịt của khu vườn.

Thông qua Bất Khứ Hồi Quang Cư, hắn có thể cảm nhận được Huyết Kiếm đang thiêu đốt thiêu đốt lấy tay trái của hắn, không phải bởi nhiệt độ, mà bởi chính quy tắc đang đè vào.

"Ta đúng là một lỗi sai, một sự tạp chủng vô cùng hỗn loạn. ."Y Thiên lẩm bẩm, hơi thở nặng nhọc:

"Nhưng cái thứ không ra người như ngươi không có quyền nhận xét điều này! "

Trong khoảnh khắc tĩnh lặng ngắn ngủi, Y Thiên thu hồi Huyết Ma Khí cùng Huyết Kiếm, thay vào đó, hắn dồn toàn bộ linh lực và hỏa diễm của Hỏa Sư Thú vào lưỡi Thiên Bình Kiếm.

Hắn dậm mạnh chân phải xuống đất, thân pháp linh hoạt tức tốc né trái né phải tránh hết các tác động của khu vườn dưới sự điều khiển của Người Gác Đền lên người.

"Thiên Diễm Kiếm Ý! "Hắn giương cao mũi kiếm, nhưng dần dà từ chỉ về hướng Người Gác Đền lên cao.

Lạ thay, hắn thế mà lại không tấn công ông ta.

"Đi! "Theo tiếng gầm của hắn, một luồng kiếm ý hỏa diễm phóng thắng lên bầu trời, nơi ánh hoàng hôn vĩnh cửu vẫn đang chiếu rọi.

Đây là lần hắn đánh cược, bởi vì thông qua nhiều lần kinh nghiệm ở các tầng của hắn thì mọi thứ luôn bắt nguồn từ bầu trời.

Ở tầng một là vô số con mắt khổng lồ, ở tầng hai là sương gió u hồn, ở tầng ba là nhiều Y Thiên khác nhau, ở tầng bốn là hư không vạn trượng. Và hắn có một niềm tin lớn lao, ở đây cũng sẽ là vậy.

RẮCCC!

Bầu trời nơi đây bị cố định trong khoảnh khắc chiều tà, nứt vỡ thành hàng ngàn mảnh thủy tinh ánh sáng. Các mảnh vỡ rơi xuống như những bông tuyết ma thuật, nhưng khi chạm đất, chúng chỉ là bụi bẩn.

Người Gác Đền đột nhiên dừng lại các đợt tấn công của mình, đôi mắt lục bảo của ông bắt đầu nhấp nháy liên tục, như thể một cỗ máy bị lỗi nghiêm trọng.

"Lỗi… Đã xảy ra lỗi. .. Sai số vượt quá ngưỡng cho phép… Cần phải sửa chữa… Quy tắc đang bị đe dọa. .. Môi trường không ổn định. "

Cây cỏ, vốn đã héo rũ với nhiều đợt vận động tấn công, giờ đây bắt đầu tan rã thành tro. Hồ nước rút đi nhanh chóng. Môi trường xung quanh Y Thiên không còn cung cấp năng lượng ổn định cho Người Gác Đền nữa.

Trong lúc mà Người Gác Đền đang vang lên nhiều giọng nói máy móc đan xen, trong vô số tia lửa điện rò rỉ ra khỏi cơ thể ông, Y Thiên nhìn thấy trong giữa thân trên của ông lộ ra một vật sáng chói tựa như một quả cầu vậy, xung quanh còn tiết ra nhiều tia điện.

"Đó. .có phải thứ gọi là hạch tâm? "Y Thiên nhếch mép, cười khẩy:

"Đã lộ điểm yếu ra, mà ngươi muốn để ta mặc ngươi sửa chữa? Haha! Ta hèn mọn lắm, tuyệt đối sẽ không bao giờ cho phép! "

Y Thiên gầm lên, Huyết Ma Khí bùng phát trở lại với cường độ gấp đôi, kết hợp với tốc độ của hắn.

Ngay tức khắc, cả thân thể hắn biến thành một tia chớp đỏ rực, lao thẳng về phía Người Gác Đền.

Hắn thầm tạo ra một lớp rào chắn bằng Huyết Ma Khí, bởi hắn biết cho dù Người Gác Đền đang ở trong trạng thái này, nhưng vẫn phải cẩn trọng với những thứ chưa được biết trước.

Người Gác Đền, với cơ chế phòng thủ tự động, lập tức kích hoạt phòng tuyến cuối cùng.

Chỉ thấy thân thể ông rung lên cực độ, tựa hồ như thân thể ông đang rời và tách ra khỏi nhau vậy.

Nhưng đó không phải là lỗi, đó là sự kêu gọi của ông. Toàn bộ những cánh hoa Tử La Lan còn sót lại trong khu vườn, vốn là những hư ảnh xinh đẹp, bỗng trở nên cứng rắn như kim cương và bắn ra như mưa tên ánh sáng về phía Y Thiên.

XOẸT! XOẸT!

Hàng rào Huyết Ma Khí dễ dàng bị xuyên thủng nhiều lỗ.

Y Thiên cắn chặt răng, cảm nhận những mũi tên hoa thép cắt vào da thịt hắn, nhưng tốc độ của hắn đã vượt qua cả sự tính toán của Người Gác Đền.

Hắn lao tới cùng lúc ngưng tụ lại Huyết Kiếm, tốc độ càng lúc càng nhanh, song kiếm vung lên tạo ra những đường cắt hỗn loạn để chặt lấy những mũi tên ánh sáng còn đuổi theo.

Khi chỉ còn cách Người Gác Đền vài mét, Y Thiên không đánh vào thân thể kim loại kiên cố đó.

Mà hắn kéo căng người phanh lại, gượng sức dùng thanh Thiên Bình Kiếm đâm thẳng vào nền móng đất đá ngay dưới chân Người Gác Đền.

Đồng thời, phân hủy Huyết Kiếm ra thành Huyết Ma Khí, cùng lúc gia cố thêm Huyết Ma Khí để ngưng tụ lại thành một bàn tay khổng lồ từ sau lưng, chọt thẳng vào mặt đất rồi lại tách ra nhiều hướng tán xạ, tựa như một tấm rễ của cây cổ thụ to lớn, đâm sâu xuống lòng đất.

RẦM!

Nền đất đá nứt vỡ. Kết nối vật chất của Người Gác Đền với khu vườn lập tức bị ngắt quãng chỉ trong một khoảnh khắc ngắn ngủi.

Sự ngắt quãng này là đủ để làm Người Gác Đền mất thăng bằng, và luồng ánh sáng lục bảo trong mắt ông mờ đi hoàn toàn. Ông đổ sụp, cơ thể kim loại bắt đầu run rẩy.

Y Thiên biết cơ hội đã đến.

"Chết đi! "

Hắn dồn toàn bộ sức bình sinh ra chém đi một kiếm từ dưới đất, tạo ra một vết rạch sâu trên cơ thể kim loại của Người Gác Đền, nhưng tiếc thay là chưa đủ để chém nát hạch tâm cứng cáp bên trong ông.

"Nếu một chém chưa đủ thì ta lại dùng hai chém vậy! "

Dứt lời, Y Thiên lại hạ thêm một kiếm vào Người Gác Đền.

Tưởng rằng Y Thiên đã có thể kết thúc tầng này bằng cách thêm một nhát chém chí mạng nữa vào Người Gác Đền.

Nhưng hạch tâm của ông lại không chút mảy may, sứt nẻ. Kế tiếp, một luồng ánh sáng trắng chói lòa bỗng phực lên, không phải lục bảo, mà là một thứ năng lượng hoàn toàn mới, bùng phát từ chính giữa cơ thể Người Gác Đền.

Ông không những không chết đi, mà lại đang cố gắng tái khởi động và tìm kiếm một nguồn năng lượng thay thế.

Người Gác Đền đứng dậy, cơ thể hắn vẫn còn những vết nứt, nhưng đôi mắt lục bảo đã quay trở lại, mang theo một sự lạnh lùng và quyết tâm gấp bội.

==============

*QUÝ ĐỘC GIẢ CÓ THỂ ỦNG HỘ EM QUA:

*SACOMBANK: 049429032000 ( NGUYEN VAN TU )

*MỌI SỰ ỦNG HỘ CỦA MỌI NGƯỜI CHO DÙ LÀ ÍT HAY NHIỀU CŨNG LÀ TẤM LÒNG LỚN LAO CỦA MỌI NGƯỜI ĐỐI VỚI TÁC MỚI CÒN NON TRẺ NÀY! CHÂN THÀNH CẢM ƠN MỌI NGƯỜI!

*VỚI SỰ ỦNG HỘ NHIỆT TÌNH CỦA MỌI NGƯỜI NÊN EM SẼ RA MỖI NGÀY 1 CHAP HOẶC HƠN @@. NẾU BẬN THÌ VẪN CỐ ĐỊNH LỊCH CỨNG 2, 4, 6, CN ÍT NHẤT 1 CHAP.

*SAU KHI NHẬN GÓP Ý CỦA NHIỀU NGƯỜI THÌ EM SẼ SỬA LẠI MỘT CHÚT Ở TRUYỆN CỦA EM NHỮNG CHAP VỀ TRƯỚC, SẼ KHÔNG SỬA NHIỀU VÀ KHÔNG SỬA NỘI DUNG DÙ CHỈ MỘT CHÚT. CHỈ SỬA VĂN PHONG, VÀ CÁCH HÀNH VĂN ĐA DẠNG THÊM TÍ, KHÔNG CÒN QUÁ CHĂM CHĂM VÀO NỘI TÂM LÀM MẤT NHỊP ĐỌC CỦA MỌI NGƯỜI! ( KHI CHỈNH SỬA XONG SẼ CÓ THÔNG BÁO! ! ! )

*VÀ CHO EM THÔNG BÁO LÀ EM ĐANG THỬ LÀM AUDIO ĐỂ CÓ THỂ TRI ÂN MỌI NGƯỜI, CÁC ĐỘC GIẢ ĐÃ ỦNG HỘ EM VÀ ĐẾN NGÀY SINH NHẬT EM EM SẼ ĐĂNG LÊN. ĐỒNG THỜI EM THẤY CHƯƠNG NGOẠI TRUYỆN CỦA EM QUÁ DÀI ĐI NÊN EM XIN PHÉP DEMO BẢN AUDIO CỦA CHƯƠNG ĐÓ CHO MỌI NGƯƠI NGHE CHO NÓ DỄ VÀ TRÔI!

*TRI ÂN CÁC ANH ĐÃ TƯƠNG TÁC RẤT NHIỀU VÀ THEO DÕI TRUYỆN EM MỖI NGÀY:

-Nguyễn Kaein

-VÔ HỐI

-Đạt Trần

-TRÍCH TINH LÃO QUỶ

-Cuong Levant

===========

*CUỐI CÙNG THÌ EM CHÚC MỌI NGƯỜI ĐỌC TRUYỆN VUI VẺ!

💬 BÌNH LUẬN TRUYỆN
Loading...