Chương 60: KẾT THÚC TRỌN VẸN!


#TNL:CK#LTU:

Hàng Thiên Cự Trâm cuồng bạo đâm vào Kim Châm Hộ Thể đang dữ dội rung lên.

Ở phía sau kéo đến, ở phía trước đâm tới. Hai phía gọng kìm, cho dù là có Kim Châm Hộ Thể cũng khó lòng đỡ được.

Lại thêm Thiên Bình Kiếm lạnh lẽo chém qua, toàn lực rít gào vung mạnh vào bả vai Vô Diện. Lúc này, đầu óc ông mới chợt minh mẫn lại.

Một tay lượn lên nắm lấy Thiên Bình Kiếm giữ chặt, tung ra khẩu quyết:

"Trâm Thủ Vạn Tượng! "

Theo khẩu quyết toàn bộ Kim Châm Hộ Thể hóa thành một luồng ánh sáng vàng kim, sau đó tức khắc biến hóa bản thân thành một chiến giáp bao bọc lấy toàn thân Vô Diện.

Hàng Thiên Cự Trâm cũng là từ Khí Linh của Vô Diện sinh ra giống như Trâm Thủ Vạn Tượng bây giờ, nhưng Cự Trâm lại là thêm Thôn Phệ Luyện Kim nên có chút gì đó gọi là cứng cáp hơn chút.

Nó xoắn ốc xoáy thẳng vào Kim Giáp của Vô Diện nhanh chóng tóe lửa, càng lúc càng sau vào trong kim giáp, nhưng nó cũng càng lúc càng bị tiêu hao, sâu tới đâu nó sẽ mất đi một phần của nó.

Đến khi nó biến mất hẳn đi thì nó chỉ vừa xuyên qua lớp Kim Giáp và gây ra một vết thương nhỏ ngoài da mà thôi.

"Tại sao ông lại không giết chết ta? "Y Thiên bất ngờ hỏi:

"Rõ ràng là ông có thể dùng tu vi Giả Anh Cảnh chèn ép ta tới chết mà, cớ sao lại chỉ chờ vào những sơ hở của ta mà phản đòn? "

Vô Diện có chút kinh ngạc cậu thiếu niên này vậy mà lại tinh ý nhận ra, một đấm tung thẳng vào người Y Thiên, khiến hắn phun máu bật lùi về phía sau hàng trăm bước, Huyết Ma Khí hóa thành vô số gai nhọn cắm sâu vào mặt đất ghì lại.

"Thế mà tên nhóc ngươi cũng nhận ra rồi sao? "Vô Diện thở dài một tiếng, giọng lảng đi:

"Đúng như ngươi nói. Cũng đúng như ta nói, đây chỉ là khảo nghiệm không phải là cuộc chiến sống còn. Nếu không, chỉ với tu vi Luyện Khí của ngươi chết mười đời đã là ít. "

Y Thiên cười lạnh, nhổ ra một miệng đầy máu. Tay khẽ lay qua chùi đi số máu còn vương lại trên gương mặt nhấm nhem bùn đất, hoa cỏ.

"Vậy ông có thể giải thích là chúng Y Thiên ảo ảnh cùng ta có quan hệ gì? Chúng là ảo ảnh của nơi đây hay đơn thuần chỉ là tâm ma mà ta tự tưởng tượng? "

Nghe Y Thiên hỏi vậy, Vô Diện ngẩng đầu cười sảng khoái.

"Tất cả đều sai rồi, nhóc. "

"Tất cả đều là người thật, và chúng đều là nhóc nhưng ở nhiều thế giới, nhiều dòng thời gian khác nhau. Nhóc có còn nhớ ta đã đưa nhóc một mảnh vỡ để nhóc không còn bị phản phệ hay không? "

Y Thiên gật đầu, ông ta nói tiếp:

"Đó chính là cùng với chiếc mặt nạ ta đang đeo một thể mà ra. Nó là một pháp bảo có thể giúp ta triệu hoán ra các Y Thiên đó, cùng với việc thay đổi thực tại ở nơi này. Nó là một Thiên Ngoại Pháp Bảo - Bất Khứ Hồi Quang Cư. "

"Còn về cái gì mà chỉ có một Y Thiên đi ra bên ngoài, và người đó sẽ được ban cho một sức mạnh cực hạn có thể giúp chúng giải quyết tất cả vấn đề bên ngoài, chúng nói vậy có nghĩa gì? Vậy thì tại sao ta đã là Y Thiên sống sót cuối cùng vẫn chưa thể ra ngoài? "Y Thiên hỏi những thắc mắc đã găm sâu vào trong lòng hắn.

Trả lời cho hắn, Vô Diện chầm chậm đưa tay lên gỡ chiếc mặt nạ xuống.

"Chỉ có một Y Thiên ra ngoài? Đó là lời nói dối của ta. "

Thấy gương mặt ông ẩn sau chiếc mặt nạ, hai mắt Y Thiên trừng trừng nhìn vào dường như không còn tin những gì mình được thấy.

"Ông. .ông cũng là Y Thiên? "

Đúng như vậy, gương mặt của Vô Diện y chang Y Thiên, chỉ khác ở chỗ nó đã xuất hiện nhiều nếp nhăn hơn, gương mặt có chút già nua. Nhưng chỉ cần một người đã gặp Y Thiên nhìn qua cũng liền có thể nhận định rằng đây là Y Thiên.

"Hahaha. .đúng như những gì nhóc thấy đấy, ta cũng là một Y Thiên. "Giọng ông khi mở chiếc mặt nạ ra thì bớt đi vài phần trầm đục, giống nói cũng giống y đúc Y Thiên:

"Nhưng ta khác bọn chúng. .ta giống nhóc. Được triệu hoán vào đây, và ta đã đánh bại qua các tầng cùng với Ngân Xà Tí Hống một trận khiến nàng kinh hãi trốn dưới ngục tối. Càng là đánh bại các tầng dễ dàng…"

Thanh âm trầm khàn của Y Thiên vang lên, cắt ngang lời ông:

"Vậy thì. .tại sao ông không ra ngoài? Hay đơn giản là tự ra ngoài? "

Nghe được những lời này của Y Thiên, ông bỗng bật khóc. Tiếng khóc không to, chỉ khe khẽ run lên nhưng đầy sức bi thương, phẫn uất.

"Ra ngoài ư? Ta ra ngoài thì còn làm được gì cơ chứ? Toàn bộ gia tộc đã bị chôn vùi, lão Dương, Tư Mi, Linh Nhi đều bị một tay Lý Triệt, Lý Trí bọn hắn giết sạch. Bản thân ta thì lại không có đủ năng lực chống lại bọn chúng. Chỉ đành trong đây liên tục khảo nghiệm, tìm ra một Y Thiên ở một dòng thời gian nào đó có khả năng chống lại bọn hắn, sống thay phần đời bất hận của ta. "

Y Thiên bỗng ngồi xếp bằng dưới đất, cắm Thiên Bình Kiếm qua một bên, hai tay chống xuống đất, ngả người về phía sau, mặt hướng lên trời nhìn lấy từng bông hoa bỉ ngạn bi thương vẫn đang không ngừng tỏa ra nỗi niềm bi uất mà rơi xuống không xuể.

"Vậy thì đành chịu thôi. E rằng ta bây giờ không còn có thể chiến tiếp với ông được nữa. Sức cùng lực kiệt rồi, tu vi lại cách quá xa. .. "Không còn dáng vẻ điên loạn của một con quỷ nữa, thay vào đó là một nụ cười dịu với cái chất giọng nhẹ nhàng đến lạ, đã lâu rồi chưa nghe:

"Chỉ mong, ông có thể dứt điểm ta trong một đòn. Ta thật sự. .sợ đau lắm. "

Vô Diện mỉm cười chua chát, nhìn lấy Y Thiên một thân bất lực trước mặt đã không còn màng tới chiến đấu nữa, ông như nhìn thấy một phần của mình đâu đó trong hắn.

"Chỉ đành vậy thôi, nhỉ? "Không phải một câu hỏi, mà là một câu tạm biệt…

"Trâm Thủ Vạn Tượng - Kim Họa Kích! "

Một thân Kim Giáp bắt đầu rục rịch, bắt đầu hóa thành một dòng chất dịch màu vàng óng ánh như có sinh mệnh mà chạy dọc theo tay của Vô Diện, dần ngưng trọng lại thành một cây họa kích dài quá ba trượng.

Thật sự rất dài, trông cũng rất nặng nhưng nó lại nhẹ bỗng trong tay của ông ta.

"Tạm biệt nhé, tiểu gia hỏa…"

Tốc độ nhanh như hỏa tiễn, mang theo những vết nứt không gian bay tới. Kim Họa Kích trong tay Vô Diện mang theo toàn lực của Giả Anh Cảnh truy kích lao tới, như đại mãng xà táp chuột.

"Đại Huyết Xích - Phong Hồn Tỏa! "

Tất cả mặt đất xung quanh Y Thiên hai trượng đã sớm bị nhuốm đỏ bằng Huyết Ma Khí từ trong tay phải rỉ ra chôn vào sâu ở dưới.

Bây giờ theo khẩu lệnh của Y Thiên trồi lên, từng hàng xích đỏ lồm mang theo kí tức kinh người uốn lượn, chẳng màng lực đạo Giả Anh Cảnh đang không ngừng xé toạc không gian lao tới.

Chúng nó cứ thế khóa chặt toàn thân Vô Diện lao đến, Huyết Xích nào đứt ra liền có Huyết Xích khác thay vào tiến tới, nhiều như vô tận.

Cuối cùng, ngay khi Kim Họa Kích cách Y Thiên vài xen ti mét, Huyết Xích đã cuộn tròn đầy thân Kim Họa Kích và Vô Diện để siết lấy khóa chặt lại.

"Tiểu gia hỏa. Không ngờ tên máu liều như ngươi lại còn chơi màn mưu kế này với ta? "Vô Diện có chút bất ngờ nói:

"Nhưng mà có phải là quá khinh thường Giả Anh Cảnh rồi không? "

Vô Diện gồng mình hai tay đầy Huyết Xích vung ra, từng Huyết Xích liền đứt đoán. Quả nhiên, cách biệt sức mạnh không phải là mà mưu kết có thể kéo ngắn lại được.

Thế nhưng, trên mặt Y Thiên vẫn không có biến sắc, mặt mày vẫn âm trầm khó đoán. Trên miệng nở nụ cười mỉm.

"Ông nói sai rồi, ta lại là rất thận trọng mới đúng! "

Đôi Âm Dương Nhãn của Y Thiên lúc này lóe lên, theo đó từng dòng Âm Khí Dương Khí luân hồi luân chuyển dần dà rõ nét. Hỏa Sư Thú cùng lúc được hắn thu về đan điền, Hỏa Diễm chí dương theo ý chí hắn thổi bùng lên.

"Âm Dương Tứ Tuyệt Hồn Trận! "

Không ngờ rằng, trong từng cú lao đến tấn công tưởng chừng như không có não của Y Thiên lại ẩn chứa từng hồi kế hoạch mà hắn cắm sau dưới đất.

Trận địa hắn đã chuẩn bị chỉ chờ Vô Diện vào, lúc này đã đến lúc.

Từ bốn phía Đông - Tây - Nam - Bắc, tứ linh mà theo thần tức hiện thế.

Ở nơi Thái Dương, Chu Tước bay lên mang theo ngọn lửa bất diệt thổi xuống Vô Diện.

Bất quá ông ta vẫn là cường giả Giả Anh Cảnh, Kim Họa Kích quét ngang lập tức thổi bay ngọn lửa bất diệt ấy.

Nhưng Y Thiên cũng không phải là ngồi im, hắn tay nắm Thiên Bình Kiếm nhảy lên ở đằng sau đánh lén. Tuy rằng đã bị Vô Diện một tay dễ dàng chặn lại.

Nhưng Thanh Long khi này bay tới, há cái miệng khổng lồ của nó ra ý định nuốt trọn lấy Vô Diện, chỉ thấy ông ta vung kích kéo đứt các sợi Huyết Xích, nhẹ nhàng chém qua Thanh Long, thân hình Thanh Long trong một đòn này đứt làm đôi tan biến.

"Một con Thanh Long rẻ rách giả mạo này, muốn ngăn cản ông đây? "

"Ai nói ông là chỉ có một con? Trận pháp này một khi đã kích hoạt hoàn thiện, nó sẽ là bất tận bất diệt! "

Một con Thanh Long khác nối đuôi con vừa tan biến lao lên dùng cái miệng to đầy hàm răng sắc nhọn cắn lấy Kim Họa Kích của Vô Diện vô hiệu.

"Nhất Kiếm Phá Vạn Giới! "Hắn gầm lên.

Một đường kiếm khí uy lực kinh người lập tức theo lưỡi Thiên Bình Kiếm chém ra, oanh tạc bay tới Vô Diện.

Ông ta hoảng hốt, cố gắng rút Kim Họa Kích lại vung sang đỡ lấy Nhất Kiếm Phá Vạn Giới này của Y Thiên. Toàn lưng bị Thanh Long cắn tới, Chu Tước đã sớm chờ cũng phụ Thanh Long một quả cầu lửa đầy sức nóng rát.

Nhưng trái lại với suy nghĩ của ông, không hề có một tiếng nổ lớn nào phát ra khi cả hai va chạm, Kim Họa Kích của ông của không vỡ ra.

"Là bẫy! "Ông bất giác thốt lên.

Y Thiên chỉ là giả vờ gầm lên Nhất Kiếm Phá Vạn Giới mà thôi, thực ra đường kiếm khí ấy chỉ là một kình phong bộc phát ra từ đường kiếm xé gió của hắn mà thôi.

"Lục Luật Kiếm Pháp Tầng Thứ Ba - Công Đoạn Năm: Kiếm Ý Vô Cận. "

"Phá! "Một khí tức mãnh liệt bộc phát ra từ thanh Thiên Bình Kiếm.

Đồng tử Vô Diện dãn ra, khẽ kinh ngạc khi thấy chỉ trong nửa tháng ngắn ngủi giao đấu mà Y Thiên đã đột phá qua mấy công đoạn liền của Lục Luật Kiếm Pháp.

Miệng ông lại nở một nụ cười tự hào, một nụ cười như thể là người cha già nhìn đứa con nhỏ ngày nào đã đạt được thành tựu khó khăn của nó vậy.

"Tốt lắm, tiểu gia hỏa. "Ông khẽ nói, thanh âm nhẹ nhàng chỉ lưu lại trong riêng đầu óc của ông.

"Cửu Long Phân Thương! "

Ngay lập tức, ông mạnh mẽ phóng thanh Kim Họa Kích đi, trong không khí rít gào nó phân ra chín đạo lực riêng biệt rồi hóa thành chín con Kim Long cuộn tròn, há cái miệng đầy vàng ra lao tới.

"Huyền Vũ, Bạch Hổ - Lui! "

Theo lệnh của Y Thiên, Huyền Vũ và Bạch Hổ trong tức khắc lui về phía sau, Huyền Vũ giơ ra cái mai rùa của mình che lấy chín cái hàm răng vàng nhọn hoắc của chín con Kim Long.

Lấy Huyền Vũ làm lá chắn, Bạch Hổ ở phía sau phóng to thân thể mình lên giơ vuốt hỗ trợ, từng cú cào xé điên cuồng oanh tạc lấy chín con Kim Long.

Nhưng dù sao thì đó của là một chiêu mang uy lực ngang ngửa Nguyên Anh Cảnh Sơ Kì, nào có phải là đối thủ cho Bạch Hổ chiến đấu.

Y Thiên làm vậy cũng chỉ là để câu giờ mà thôi.

Thanh Long và Chu Tước ở phía sau dễ dàng bị Vô Diện tay không tất sát, Âm Khí và Dương Khí trong trận pháp đã không còn đủ để liên tục phục hồi nữa rồi.

Chỉ trong một lát, cả Thanh Long lẫn Chu Tước đều bị Vô Diện diệt sát đến mức không thể hồi sinh được nữa.

"Cửu Thiên Phi Thoa! "Vô Diện gầm lên, thân thể gần như không có trọng lượng, hai chân đạp không bay lên không trung.

Trong bàn tay triệu hoán ra chín cây kim châm to tướng và phất tay một cái, ông ta phóng chúng đi với tốc độ kinh hoàng.

Nó không hề đi theo một đường thẳng mà lại lượn một cái, tỏa ra khắp phía theo hình vòm cung tròn không góc chết, như thể có linh trí khóa chặt nơi Y Thiên đang đứng mà truy kích.

Dường như lần này là Vô Diện thực sự muốn kết thúc trận chiến, cả Cửu Kim Long hay Cửu Kim Châm đều là mang theo lượng lớn linh lực thuộc tính kim hệ lao đến.

Tuy công đoạn sáu của Lục Luật Kiếm Tầng Ba chưa đột phá được, nhưng bây giờ chỉ còn cách đó mà thôi. Liều mạng dùng Huyết Ma Khí và Hỗn Độn Hắc Xích Khí chống đỡ thiêu đốt sinh mệnh bỏ qua công đoạn sáu, tức khắc dùng tuyệt chiêu của tầng ba mới có thể sống sót qua hai đại chiêu hướng tới này.

"Lấy sinh mệnh ta làm dẫn… Thiêu đốt giai đoạn! "Hai mắt Y Thiên sáng rực, đầy vẻ kiên quyết:

"Kiếm Đạo Trong Tâm, giúp ta từ luân hồi hỗn mang đem về khuyết bản của Tam Kiếm Tuyệt Luân Hồi! "

Chỉ thấy Y Thiên vung Thiên Bình Kiếm lên trời, rồi lại thuần thục xoay tròn trong tay. Cuối cùng hạ xuống một nhát chém.

"TAM KIẾM TUYỆT LUÂN HỒI - KHUYẾT BẢN! "

Từ trong hư không, xuất hiện ra hai ảo kiếm chém ra thêm hai đường kiếm khí cùng với nhát chém vừa rồi của Thiên Bình Kiếm tạo thành một tam giác đều.

Trong tam giác đều ấy, từng đường cuộn xoáy xuất hiện như hố đen vô tận mà cắn nuốt tất cả.

Luân Hồi Chí Kim ấy mà được Y Thiên trong khuyết bản triệu hoán ra.

"Thành. .thành công rồi! "

Đúng là như vậy, không ngờ rằng trong cơn liều mạng Y Thiên lại thành công triệu hoán ra một vòng xoáy luân hồi kinh người như vậy.

Cũng đúng như mong đợi của hắn, cả Cửu Kim lẫn Cửu Long đều bị Luân Hồi Chí Kim xoay tròn hút lấy hoàn toàn.

Y Thiên mệt mỏi ngã quỵ, toàn thân bất lực lấy Thiên Bình Kiếm cắm xuống đất chống đỡ không để thân thể nằm xuống đất.

Huyết Ma Khí dần thu lại vào trong hình xăm, cánh tay trái cũng mất đi. Hắn toàn thân đã như đèn cạn dầu. Chỉ mong Luân Hồi Chí Kim đang to dần này có thể nuốt chửng cả Vô Diện.

PHỐC!

Bỗng Vô Diện trước mặt Y Thiên biến mất, ông ta ấy vậy mà vẫn còn sức lực sau hai đại chiêu. Lần này, quả thực là hắn đã khinh thường thực lực thực sự của Giả Anh Cảnh rồi.

Hắn có chết cũng không ngờ Giả Anh Cảnh có thể mạnh đến như vậy, lúc đánh với Kim Xà Tí Hống có như vậy đâu?

"Phụt! "Y Thiên phun ra một ngụm máu, kinh hoàng cúi đầu nhìn vào cánh tay đâm xuyên qua ngực của mình đang không ngừng ứa máu.

Rồi xoay đầu lại phía sau nhìn Vô Diện, hai mắt mở to trừng trừng, đầy vẻ không can tâm nói:

"Tại. .tại sao? Rốt cuộc là tại sao ta lại thua cơ chứ? Tại sao. .ta đã dốc hết sức làm đến mức này rồi, ở lúc cuối cùng lại lộ ra sơ hở cơ chứ? "Giọng nói hắn ngắt quãng vì đau đớn tột cùng nơi trái tim.

Không phải là nỗi đau thể xác mà là nỗi đau nơi tâm hồn, hắn cứ nghĩ mọi thứ vốn dĩ đều nằm trong kế hoạch thì cuối cùng cũng theo kế hoạch mà kết thúc chứ.

Hắn đã gần được gặp Linh Nhi rồi cơ mà. .tại sao lại lâm vào kết cục này.

"Tốt lắm, tiểu gia hỏa! "Bỗng, Vô Diện lúc này lên tiếng khen:

"Cái thứ ta cần không phải là năng lực mà là thứ tinh thần rắn rõi mà ngươi đang mang trong mình đây, chỉ cần có thứ tinh thần như cứng như vàng này thì ngươi sẽ có thể giải quyết mọi vấn đề thôi. "

Ngừng một lúc, rồi ông nở một nụ cười mỉm, biểu lộ chúc mừng:

"Chúc mừng nhóc. Đã hoàn thành khảo nghiệm! "

"Hả? "Chưa kịp để Y Thiên bất ngờ.

Không gian bỗng dưng xoay chuyển.

"Bất Khứ Hồi Quang Cư - Hoán Ảnh! "

Đổi một cái, Y Thiên lại là người dùng tay đâm xuyên qua ngực Vô Diện.

PHỤT!

Vô Diện đầy miệng máu, đau đớn nói lời cuối cùng, giọng trầm khàn nhẹ đến cực điểm:

"Hãy chăm sóc tốt cho Linh Nhi. Thay ta trả thù. "

Rồi hơi thở ông dần đứt đoạn, tay vẫn kịp đưa chiếc mặt nạ cho Y Thiên. Chiếc mặt nạ ấy xoay chuyển liên hồi rồi tự động biến thành một cánh tay trái giả gắn vào cho Y Thiên.

"Đây là Bất Khư Hồi Quang Cư - Thiên Ngoại Pháp Bảo? "

============

*QUÝ ĐỘC GIẢ CÓ THỂ ỦNG HỘ EM QUA:

*SACOMBANK: 049429032000 ( NGUYEN VAN TU )

*CHO EM CHÂN THÀNH CẢM ƠN SỰ ỦNG HỘ VÔ CÙNG TUYỆT VỜI TỪ CÁC ANH ĐẾN VỚI EM TÀI!

-18/9: + NUOI Y THIEN: 50. 000 VNĐ

+ HVC: 500. 000 VNĐ

+ TRẦN NGUYỄN SINH HÙNG: 50. 000 VNĐ

+ TO DUY KHANG: 50. 000 VNĐ

-19/9: + HOÀNG LÃO TÀ: 669. 420 VNĐ

*DƯỚI SỰ ỦNG HỘ NHIỆT TÌNH CỦA MỌI NGƯỜI ĐẾN VỚI EM THÌ EM ĐÃ QUYẾT ĐỊNH LÀ NGOÀI LỊCH CỐ ĐỊNH 2, 4, 6, CN SẼ ĐĂNG ÍT NHẤT 1 CHAP RA THÌ CÁC NGÀY CÒN LẠI NẾU VIẾT XONG THÌ SẼ ĐĂNG LUÔN!

*TRI ÂN CÁC ANH ĐÃ TƯƠNG TÁC RẤT NHIỀU VÀ THEO DÕI TRUYỆN EM MỖI NGÀY:

-Nguyễn Kaein

-VÔ HỐI

-Đạt Trần

-TRÍCH TINH LÃO QUỶ

-HOÀNG LÃO TÀ

-Đỗ Trường Sơn

*SAU KHI NHẬN GÓP Ý CỦA NHIỀU NGƯỜI THÌ EM SẼ SỬA LẠI MỘT CHÚT Ở TRUYỆN CỦA EM NHỮNG CHAP VỀ TRƯỚC, SẼ KHÔNG SỬA NHIỀU VÀ KHÔNG SỬA NỘI DUNG DÙ CHỈ MỘT CHÚT. CHỈ SỬA VĂN PHONG, VÀ CÁCH HÀNH VĂN ĐA DẠNG THÊM TÍ, KHÔNG CÒN QUÁ CHĂM CHĂM VÀO NỘI TÂM LÀM MẤT NHỊP ĐỌC CỦA MỌI NGƯỜI! ( KHI CHỈNH SỬA XONG SẼ CÓ THÔNG BÁO! ! ! )

*VÀ CHO EM THÔNG BÁO LÀ EM ĐANG THỬ LÀM AUDIO ĐỂ CÓ THỂ TRI ÂN MỌI NGƯỜI, CÁC ĐỘC GIẢ ĐÃ ỦNG HỘ EM VÀ ĐẾN NGÀY SINH NHẬT EM EM SẼ ĐĂNG LÊN. ĐỒNG THỜI EM THẤY CHƯƠNG NGOẠI TRUYỆN CỦA EM QUÁ DÀI ĐI NÊN EM XIN PHÉP DEMO BẢN AUDIO CỦA CHƯƠNG ĐÓ CHO MỌI NGƯƠI NGHE CHO NÓ DỄ VÀ TRÔI!

==================

*CUỐI CÙNG THÌ EM CHÚC MỌI NGƯỜI ĐỌC TRUYỆN VUI VẺ VÀ CÓ BUỔI TRƯA VUI VẺ!

💬 BÌNH LUẬN TRUYỆN
Loading...