Chương 47: Điên Cuồng!
#TLN:CK#LTU:
"Hàn Băng Ngư Linh - Băng Thể Trọng Ngư"
Tên ảo ảnh đó kịp thời điều khiển Ngư Linh thổi ra một màn sương mù băng giá rét lạnh, khiến tầm nhìn và giác quan của Y Thiên trong thoáng chốc mờ ảo.
"Muốn ngăn cản ta bằng thứ rẻ rách này? "
Hắn vẫn chém một kiếm đầy uy lực xuống nhưng tiếc thay, dưới ảnh hưởng của màn sương hắn không thể toàn lực tung đòn. Lại thêm, Ngư Linh đã hóa băng hoàn toàn đúng lúc, may mắn đỡ được mòn đòn này của Y Thiên.
Khí lớp băng vỡ ra, hàng chục vảy băng nhọn hoắc bắn ra đẩy lùi Y Thiên lại phía sau.
"Này! Cứu ta với các tên kia. "
"Tụi nó chạy trối chạy chết còn không kịp, ngươi còn đòi bọn hắn quay lại? "
Giọng của tên quỷ lại vang lên rồi, Y Thiên lại tăng tốc, gần như tốc biến chỉ để lại thân ảnh phía sau, lập tức xuất hiện ngay bên cạnh của tên ảo ảnh mang Ngư Linh.
Một chém vụt qua, lần này là trực diện. Tên kia cố hết sức sử dụng Ngư Linh đỡ lại, nhưng một chiêu toàn thủ đó đã tiêu hao không ít, Thiên Bình Kiếm lướt qua, không nói đến Khí Linh, tên ảo ảnh đó cùng là thủ cấp rơi lăn lóc ở dưới đất.
Máu từ cổ bắn lên tung tóe, không có điểm dừng.
Sau khi tên ảo ảnh này bị Y Thiên một chém bay đầu, tốc độ của hắn càng là nhanh hơn gấp bội, càng chạy càng nhanh, gần như không có sự mệt mỏi nào kêu lên từ đôi chân của hắn.
Bọn ảo ảnh đã quên dùng Khí Linh, tất nhiên tốc độ so với Y Thiên thì như một vực với một trời. Có chạy cũng chỉ là đuối sức dần rồi chết thôi, bọn hắn nhìn nhau thầm đưa ra một quyết định cuối cùng, vô cùng liều lĩnh: Liều mạng với Y Thiên!
Chim Điệp Sương bay tới, éc lên vài tiếng.
"Huyễn Mộng Tiêu Tán! "
Chim Điệp Sương vỗ nhẹ đôi cánh, tạo ra một cơn gió lạnh mang theo những hạt sương li ti. Hàng vạn hạt sương đó không tan đi, mà nhanh chóng bao bọc lấy kẻ thù, tạo thành một làn sương mù mờ ảo, lạnh buốt.
Bên trong màn sương, mọi vật trở nên méo mó, không gian như bị kéo dãn và thời gian như ngưng đọng.
Tranh thủ điều này, các tên ảo ảnh còn lại cũng không tiếc gì mà tung liên hoàn các tuyệt kĩ vốn giấu lại làm con bài tẩy vào Y Thiên, nhưng với chênh lệch cảnh giới tu vi đối với Y Thiên nó chỉ là muỗi thôi, tuy vậy, nó vẫn là một chiêu tất sát nên vẫn có hiệu quả nhất định ở một số phương diện, chí ít là nó khiến Y Thiên không thể tiến tới nữa mà có chỉ có thể đứng trong làn sương lạnh rét mà khó khăn chịu đòn thôi.
"Nhanh lên, chiêu này chỉ là tạm thời thôi! Tên đó sẽ thoát ra nhanh thôi! "Tên ảo ảnh nhăn nhó cả mặt vì dùng sức điều khiển Chim Điệp Sương liên tục thổi làn sương vào khống chế tầm nhìn của Y Thiên.
"Biết rồi! "Một tên ảo ảnh khác gấp gáp trả lời, hai tay vận sức điều khiến Lôi Thần Tượng.
Lôi Thần Tượng ngẩng cao đầu, chiếc vòi khổng lồ của nó hướng thẳng lên trời. Hàng triệu tia sét từ trên cao như bị hút vào cơ thể nó, bao bọc nó trong một luồng điện cuồng nộ. Tiếng gầm của nó vang lên như một tiếng sấm nổ, chấn động cả đất trời, khiến mặt đất nứt toác và không khí trở nên đặc quánh.
"Lôi Thạch Bạo Phá! "
Khi năng lượng đạt đến cực điểm, nó giẫm một cước thật mạnh xuống đất. Sấm sét không bắn ra thành từng tia, mà nổ tung thành một khối cầu điện khổng lồ ngay trên đầu Y Thiên chiếu thẳng xuống.
"Chết tiệt! Bọn nó nhanh quá! "
Y Thiên nghiến răng khi phát hiện rằng mình đã dính vào đòn liên hoàn của chúng ảo ảnh. Khác với các lần trước, lần này thực sự không nằm trong tính toán của Y Thiên, uy áp tỏa ra liên tục đè áp mọi tầng không khí xung quanh của Lôi Thạch Bạo Phá cũng khiến hắn lo lắng không thôi.
"Nhất Kiếm bây giờ đã không kịp nữa rồi, đành liều mình chống đã thôi! Chỉ cần sống sót qua là được. "
Không kịp chuẩn bị cho Nhất Kiếm, hắn đành đánh liều vào một chiêu có thể cấp tốc chuẩn bị, đó chính là chiêu sinh ra từ Huyết Ma Khí.
Hình xăm của hắn bỗng nóng bừng lên, đỏ chót khắp người. Nỗi đau đớn liên tục khơi dậy các kí ức, hỗn độn hắc xích khí được truyền thừa từ trong kí ức đang liên tục như đê vỡ mà tuôn trào.
"Huyết Ma - Thiên La Địa Võng! "Từ bàn tay của Y Thiên, phóng ra một mạng nhện làm từ Huyết Ma Khí to tướng, bay lên đối đầu với Lôi Thạch Bạo Phá.
Nhưng sức hủy diệt khủng khiếp của nó không phải là thứ mà Y Thiên có thể dễ dàng chống lại, hắn liên tục gia trì Huyết Ma Khí vào nó để gắn sức chống đỡ. Cả hai va chạm vào nhau gây ra những tiếng.
XẸT XẸT XẸT.
Ngay lúc này, Hỏa Sư Thú đang ngủ say lấy sức lại trỗi dậy đúng lúc. Y Thiên chưa kịp nghĩ ngợi gì nhiều, Hỏa Sư Thú đã tự động kích hoạt tuyệt kĩ.
"Thiên Phủ Hỏa Diễm! "
Chân thân Hỏa Sư Thú xuất hiện, gầm lên một tiếng, âm thanh không phải từ cổ họng mà là từ chính ngọn lửa cuồng nộ đang bùng cháy khắp cơ thể nó. Bộ lông của nó, vốn đã là lửa, giờ bỗng chốc trở nên chói lòa hơn gấp bội. Nó nén tất cả năng lượng vào một điểm, và đôi mắt nó trở thành hai khối cầu lửa đỏ rực.
Nó không lao tới, không vồ vập, mà chỉ giậm chân xuống đất một cái. Ngay lập tức, một cột lửa khổng lồ từ dưới lòng đất bốc lên, không phải là lửa thông thường, mà là một loại Thiên Hỏa có khả năng thiêu đốt cả linh hồn.
Cột lửa đó bùng lên thành một hình nấm khổng lồ, không ngừng lan rộng, thiêu rụi mọi thứ trong tầm mắt. Trực tiếp cùng với Lạc Thạch Bạo Phá đối đầu.
Những tên Khí Linh kia thấy tình hình có vẻ không khả quan, bọn hắn cũng đã thấy được sức chịu đựng và hồi phục khủng khiếp của Y Thiên, cho nên bọn hắn biết, nếu không thể kết liễu được hắn trong một đòn, thì hắn sẽ là người nắm trong tay đầu của tất cả bọn hắn.
Cho nên, các tên từ Thập Tầng trở lên với Khí Linh thuộc dạng chiến đấu hạng nặng bắt đầu tung ra đại chiêu đã vận từ nãy đến giờ để chung sức với Lôi Thần Tượng đè bẹp Y Thiên trong đó.
"Thiên Cẩu Liệp Nguyệt! "
"Huyền Vũ Trấn Hải! "
"Bạch Hổ Đoạn Sơn! "
"Kỳ Lân Phá Giới! "
"Mãng Xà Hồi Thiên! "
"Nộ Hải Cuồng Ngư! "
"Đại Bàng Toái Không! "
". .. "
Dưới sự hủy diệt của liên kích đại chiêu hợp thành, Y Thiên liên tục gia trì Huyết Ma Khí cùng với hỗn độn hắc xích tạo bởi các loại sát khí, hận khí, oán khí. .với đại chiêu của Hỏa Sư Thú cũng không phải là đối thủ.
"Chết Tiệt! "Y Thiên dưới áp lực nghiến chặt răng, gằn ra từng chữ.
Với tất cả sự cố gắng, tất cả sức bình sinh Y Thiên cũng lôi ra tất rồi nhưng nó quá mạnh, quá mạnh, thực sự quá mạnh.
Và đúng như dự đoán.
Nó trực tiếp đột phá qua các chiêu của Y Thiên, rơi thẳng xuống hắn.
ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG.
Từng tiếng nổ vang dội khắp nơi dưới sức hủy diệt của đại chiêu đó mang đến.
Không còn cách nào khác để chống đỡ, đại chiêu đã sắp rơi xuống đầu, Y Thiên liều mình cầm chặt Thiên Bình Kiếm để chống đỡ, không ngừng sử dụng lực lượng các khí như Huyết Ma, Hỏa Diễm và Hỗn Độn khí để bù đắp vào chống đỡ lấy.
Năng lượng từ khối cầu đó lan truyền ra ngoài, tạo thành một cơn sóng xung kích điện từ, thiêu đốt mọi vật, làm tan rã linh khí và khiến mọi thứ trong phạm vi hàng dặm trở thành tro bụi.
Không nghe động tĩnh gì nữa, nhưng lần này tụi hắn đã rút kinh nghiệm, trong đám Thập Nhất Tầng, một tên điều khiển Phong Lang Vương chạy tới thám thính.
"Vô Ảnh Phong Lĩnh! "
Tên đó quả thực đầu tư, không tiếc linh lực mà đầu tư thẳng vào chiêu cuối ngay ở lượt đầu tiên, và chỉ sử dụng dưới mục đích dò xét.
Và nó thiệt là xứng đáng với tư cách con bài tẩy của hắn.
Phong Lang Vương uy mảnh thế mà lại biến thành ngàn ngàn sợi gió, tốc độ thì nhanh khỏi bàn. Làn tới luồn lách qua từng mảnh không khí mà đến chỗ Y Thiên. Tốc độ của chúng nhanh đến mức gần như không thể nhìn thấy, chỉ có tiếng gió rít lên mỗi khi chúng vờn qua đối thủ.
"Không còn thấy sự sống. .tên đó. .tên quỷ đó thực sự chết rồi! "Tên ảo ảnh đó vui mừng phấn kích mà hét toáng loạn cả lên.
Nhưng mà để cho chắc, tên đó vận sức tiếp tục đi hết chiêu.
"Cuồng Phong - Hợp! "
Tất cả luồng gió đó tụ lại một điểm dần hòa nhập vào nhau tạo thành cơn lốc xoáy khổng lồ đầy rẫy những móng vuốt sắc nhọn. Cơn lốc này không chỉ hút đi, cuốn đi mọi thứ ở bên trong nó, mà còn là một cái máy xay thịt mạnh mẽ, cơn lốc càng xoay càng mạnh mẽ hơn, dường như nó không muốn để lại cho dù là một sự sống ở bên trong.
Cơn lốc đó nghiền nát toàn thân Y Thiên, khiến nó bị nhuộm đỏ bởi một màu máu. Tất cả ảo ảnh đứng đó chứng kiến không nhịn được mà trưng ra vẻ mặt phấn khích vô cùng man rợ, chúng nó muốn thấy Y Thiên trong đó bị hành hạ tàn nhẫn đến mức nào.
Nhưng do cơn lốc vốn dày đặc, nay lại thêm làn máu đặc đỏ hòa vào trong đó khiến mọi người cho dù là kẻ điều khiển cơn lốc này cũng không biết Y Thiên ở trong đã bị chém thành bao nhiêu mảnh.
Đột nhiên, đúng vào cái lúc mà bọn hắn tưởng chừng mọi chuyện đã xong rồi thì một thanh âm đáng sợ đến kinh người lại quen thuộc vang lên.
"Huyết Ma Khí - Bạo! "
Lập tức từng dòng máu hòa vào cơn lốc phát nổ, cơn lốc và khói bụi ở dưới sức nặng của vụ nổ liền tan biến đi.
Không chờ bọn nó kịp thời phản ứng, Y Thiên miệng cười toe toét đầy máu đang chạy tích tốc về phía bọn chúng, ở bên thân trái của hai lủng một lỗ lớn.
Hắn vừa chạy vừa ré lên từng tiếng kinh hoàng về phía bọn ảo ảnh:
"May thật, may thật! Đúng lúc sinh tử, ta kịp thời đột phá Di Hình Hoán Ảnh Thân Pháp trong tầng ba của Lục Luật Kiếm, may mắn thoát thân qua một bên. Hahaha! Ta cũng đã nói qua rồi, đúng chứ? Nếu các ngươi không thể hoàn toàn hủy diệt được ta, chỉ cần ta còn sống, thì ta sẽ giết tất cả các ngươi! "
Ở vết lủng to tướng đấy của Y Thiên, từng dòng máu phát nổ khi nãy loang lổ dưới đất liền bị Huyết Ma Khí tiết ra từ hình xăm vươn ra hút lấy và nối lại. Đồng thời hấp thụ lấy nó để hồi phục hoàn toàn vết thương ấy.
Nhìn khung cảnh ác quỷ đòi mạng kinh dị trước mắt, bọn ảo ảnh vốn toàn thân cạn kiệt sức lực. Một tên này ngã xuống kéo theo hai ba tên liền ngã bẹt xuống, một ý chí chống lại cũng không có.
Còn có một số tên liền trở nên điên khùng mà tung ra Khí Linh mặc kệ việc Khí Linh đó đang liên tục hút lấy tinh huyết thay cho linh lực khiến toàn thân đang bị rút cạn.
Hắn ta vẫn điều khiển Khí Linh tung ra những đòn linh tinh và loạn xạ hết cả lên. Đối với mấy tên tép riu không có kinh nghiệm chiến đấu này, chỉ biết chờ người khác làm hết, khống chế mới tung chiêu này thì Y Thiên trực tiếp bỏ qua, không muốn tốn quá nhiều sức lực.
Thân pháp vừa mới được nâng cấp, Y Thiên nhanh chóng tiếp cận được chúng ảo ảnh. Và lao vào giữa đám ảo ảnh, bỏ qua những Khí Linh đang điên cuồng tấn công trong vô thức, không có quy luật nào.
Hắn vung kiếm, những nhát chém đầy sát khí, nhanh và dứt khoát. Hắn chém, hắn chặt, hắn băm nát cơ thể của từng ảo ảnh.
"Các ngươi quả thực mạnh mẽ đấy, gây ra lượng sát thương lớn đến như vậy. Nếu ta không có Hỏa Sư Thú tranh thủ cho ta chút ít thời gian thì với thân pháp mới nâng cấp trong lúc thập tử này vốn cũng không thể né tránh nhanh vậy đâu! Ta vốn còn muốn cho các ngươi một cái chết thống khoái, nhưng các ngươi thật quá đáng. Không những muốn ta chết đi mà còn đả thương không nhỏ với Hỏa Sư Thú, con thú cưng đáng yêu này của ta. Quả thực khiến ta tức giận không nguôi. Các ngươi không chết trong đau đớn, thực sự rằng Y Thiên ích kỉ ta đây không thể ngừng tức giận được! "
Gương mặt hắn méo mó đến kinh người, gân xanh nổi đầy mặt.
Những ảo ảnh đang hoảng loạn lại càng hoảng loạn hơn, toàn thân kiệt sức không cho phép bọn chúng làm nhiều hơn việc chịu chết.
Khí Linh của chúng không thể gây ra bất kỳ tổn thương nào cho Mạc Y Thiên. Nhưng cơ thể vật lý của chúng lại quá yếu ớt, không thể chống lại sức mạnh kinh hoàng của hắn. Chúng chỉ biết la hét trong vô vọng. Mạc Y Thiên không quan tâm. Hắn chỉ biết chém. Hắn chỉ biết băm nát.
Không bằng một chiêu thức nào, Y Thiên chỉ vốn dùng sức lực cơ bản mà tung đòn chém tới, chỉ là sức mạnh đơn thuần và một thanh Thiên Bình Kiếm sắc bén thôi mà một ảo ảnh bị chặt thành hai mảnh trong một kiếm.
Máu đen tanh tưởi bắn tung tóe khắp nơi. Mạc Y Thiên dừng lại. Lưỡi kiếm của hắn vẫn còn nhỏ máu. Hắn ngước nhìn đám ảo ảnh đang run rẩy.
Hắn cười, một nụ cười đầy sự khinh bỉ, đầy sự tự hào, và đầy cả sự điên cuồng. Hắn mở miệng, giọng nói vang vọng khắp không gian:
"Không có tư chất phế, chỉ có người phế. Nhất linh căn, song linh căn có Khí Linh bản mệnh thì sao chứ? Trúc Cơ, Kim Đan thì sao chứ? Rốt cuộc cũng chỉ là một lũ yếu đuối nhát cấy bám víu vào gia tộc mà sống, vốn dĩ chưa trải qua sự sống và cái chết lần nào. Làm sao hiểu được ta, một kẻ đã vô số lần đi từ Quỷ Môn Quan trở về. Cái tay cũng bị chó tha đi rồi. Hahaha! Các ngươi một lũ thiên tài tự xưng này rốt cuộc cũng là quá tự kiêu rồi a! "
Lời tuyên bố của Y Thiên như một nhát búa giáng thẳng vào sự kiêu ngạo của những"thiên tài"tự xưng.
Hắn không chỉ thách thức chúng, mà còn phơi bày sự thật trần trụi về sự yếu đuối của chúng. Hắn không cần phải chứng minh mình mạnh hơn chúng. Hắn chỉ cần chứng minh rằng, với tất cả những đau khổ mà hắn đã trải qua, hắn đã trở nên kiên cường hơn bất kỳ ai.
Sau lời tuyên bố đầy vẻ khinh bỉ, Y Thiên đã trở nên điên cuồng. Mọi sự kìm nén, mọi nỗi đau từ những đòn tấn công trước đó, tất cả đều tan biến. Huyết Ma Khí trong hắn bùng nổ, không còn kiểm soát.
Ánh mắt hắn đỏ rực như máu, thân thể hắn toát ra một luồng sát khí cuồng bạo chưa từng thấy. Hắn không còn là Mạc Y Thiên của ngày xưa, mà là một con quỷ đến từ địa ngục, chỉ biết chém và giết. Một nụ cười tàn độc vẫn nở trên môi, Y Thiên lao thẳng vào đám ảo ảnh, tốc độ nhanh đến mức chỉ còn là một vệt mờ đỏ tươi.
Đám ảo ảnh hoàn toàn mất đi sự bình tĩnh. Lời nói của hắn đã đâm thẳng vào sự kiêu ngạo của chúng, khiến chúng hoảng loạn tột độ.
"Hắn. .. hắn điên rồi! "Một ảo ảnh có thét lên, giọng run rẩy.
"Sức mạnh của hắn. .. tại sao lại phục hồi nhanh đến vậy? "Một ảo ảnh khác run rẩy, đôi mắt lấp lánh sự sợ hãi.
"Thua. .chúng ta thực sự thua rồi sao? "Chúng không còn giữ được đội hình chiến đấu hoàn hảo đã được luyện tập.
Những chiêu thức đã trở thành bản năng giờ đây trở nên vô dụng. Một con Hỏa Long thay vì nhắm vào Y Thiên lại phun lửa loạn xạ, khiến một con Bưu Mộc phải vội vàng né tránh, thân thể nó suýt bị thiêu rụi.
Sự hỗn loạn càng trở nên trầm trọng khi một ảo ảnh Kim Xà khác vung vẩy cơ thể khổng lồ của mình, vô tình quật vào đồng đội.
"Đồ ngu! Mày đang làm gì vậy? "Một ảo ảnh có Khí Linh Thiên Ưng gào lên, đôi cánh của nó gần như bị gãy.
"Cút ra! Đừng cản đường! "Một ảo ảnh khác hoảng loạn, cố gắng thoát khỏi vòng vây hỗn độn. Chúng quên mất kẻ thù chính là Y Thiên, mà lao vào tấn công lẫn nhau. Điều này đã tạo ra một cơ hội vàng cho hắn, cùng theo đó hắn cũng không bỏ lỡ một khoảnh khắc nào.
Hết sức mà tiến tới, gặp đâu chém đó, càng chém càng mạnh, càng chém càng hăng. Hắn bây giờ tâm can đã đáng sợ vượt qua cả các con quỷ rồi, hắn dần cảm thấy hướng thú với việc chém giết.
Nhưng không phải như lúc trước, chém giết yêu thú. Bây giờ thứ hắn chém giết, chính là người, là đồng loại của hắn. Thế mà nụ cười man rợ của hắn vẫn hiện rõ trên mặt, từng dòng máu chảy dài khắp người hắn, nhiễu xuống mặt đất là minh chứng lớn nhất cho việc hắn đã chém chết bao nhiêu người.
Bỗng từ đâu, một ảo ảnh tung ra một đòn vụt qua ngay trước mặt Y Thiên, với tốc độ quá chênh lệch hắn đã nhanh chóng phản ứng lấy Thiên Bình Kiếm đỡ lại kịp thời.
Y Thiên chững người lại một lúc khi thấy ảo ảnh này, hắn bất giác nói:
"Ngươi quá khác với mấy tên kia, cũng có chút giống ta. Khí tức này, nỗi đau này. .Làm sao ngươi có được? "
=============================
*QUÝ ĐỘC GIẢ CÓ THỂ ỦNG HỘ EM QUA:
*SACOMBANK: 049429032000 ( NGUYEN VAN TU )
*CHO EM CHÂN THÀNH CẢM ƠN SỰ ỦNG HỘ VÔ CÙNG TUYỆT VỜI TỪ CÁC ANH ĐẾN VỚI EM TÀI!
-18/9: + NUOI Y THIEN: 50. 000 VNĐ
+ HVC: 500. 000 VNĐ
+ TRẦN NGUYỄN SINH HÙNG: 50. 000 VNĐ
+ TO DUY KHANG: 50. 000 VNĐ
-19/9: + HOÀNG LÃO TÀ: 669. 420 VNĐ
*TỚI ĐÂY LÀ HẾT CHAP CỦA NGÀY RỒI, CHÚC MỌI NGƯỜI MỘT BUỔI TỐI TỐT LÀNH, NGỦ NGON!
💬 BÌNH LUẬN TRUYỆN