Chương 31: Ôi Đàn Bà Tuổi Nào Cũng Ngô Nghê


Có một ngày như hôm nay,

Em cắn răng nghe cảm xúc càu nhàu.

Nỗi khát khao ngấm vào từng mạch máu

Lặng lẽ buồn. Lặng lẽ đau.

"Thời gian trôi qua rất mau! "

Người ta vẫn thường nói với nhau như thế.

Em thấy Cô Đơn nhếch môi cười ngạo nghễ

"Ôi đàn bà, tuổi nào cũng ngô nghê! "

"Một mai qua cơn mê, .. ."

Bản nhạc cũ, già nua theo năm tháng

Vẫn còn thính giả ngồi nghe vì mang máng

Thấy chính mình trong từng câu chữ thân quen.

Em không thích mặc áo len

Để giữ ấm cơ thể mỗi khi trời trở lạnh.

Em chọn thứ ấm áp nhất thời ngay bên cạnh

Là chút nồng nàn của ánh nắng chiều Thu.

BT1025

💬 BÌNH LUẬN TRUYỆN
Loading...