Chương 3515: ĐẠI TRẬN HÌNH!
“AAA”
Sơn cốc hoang vắng, Binh Ngạo ngửa đầu thét gào:
“Tại sao Chung Cực Chi Linh không vinh danh ta?”
Phía sau lưng hắn, hư ảnh một thanh kiếm mãnh liệt ngân vang.
KENG!
Theo tiếng kiếm ngân này, hàng vạn đạo kiếm khí bắn ra bốn phương tám hướng.
OÀNH OÀNH …
Ngàn vạn dặm xung quanh hoá thành bình địa, chẳng những bị chém đầy hỗn loạn, còn bị nghiền nát thành từng mảnh nhỏ.
Phi Phượng Kiếm vốn là thanh kiếm có tốc độ nhanh, sắc bén linh hoạt, ẩn chứa Thời Không Chi Lực.
Nhưng khi bị Binh Ngạo luyện hoá, lại kế thừa ý chí của Vạn Binh Sơn, nó lại có những chức năng hoàn toàn mới.
Đó là khả năng tạo ra uy áp làm suy yếu các Bất Hủ Thần Binh khác, sự nặng nề của Vạn Binh Sơn, nội không gian có thể thăng cấp vũ khí… và quan trọng nhất là khả năng nhất kiếm hoá vạn kiếm, giống như cái cách vạn binh sơn phóng ra cùng lúc vô số kiện Siêu Thần Binh vậy.
Đối với Binh Ngạo, hiện tại hắn đã không còn Phi Phượng Kiếm, cũng không còn Vạn Binh Sơn.
Mà hắn chính là Ngạo Cực Kiếm.
Đây là tên hắn đặt cho thanh kiếm này, cũng là tự đặt cho chính bản thân mình.
Ngạo Cực Kiếm có thể ngạo thị Chung Cực Giới, là thanh kiếm đệ nhất thiên hạ… đây là đánh giá của Binh Ngạo, hắn cực kỳ tự mãn, kiêu ngạo khi tạo ra thanh kiếm này.
Nhưng dù hắn đã thành công, Chung Cực Chi Linh lại không hề hé răng nửa lời, không điểm tên của Ngạo Cực Kiếm như Lạc Hồng Kiếm và Xích Tà Kích trước đó.
Mất nhiều công sức, trả giá quá lớn… Binh Ngạo lại có cảm giác mình không được thế giới này tán thành.
Hắn làm sao không phẫn nộ? không nổi điên?
Nhưng Binh Ngạo không biết rằng, tuy hắn đã biến đổi… nhưng bản chất của hắn vẫn là một nhân loại.
Hắn đã là một Bất Hủ Thần, hiện tại chỉ có thêm một dạng vũ khí mà thôi, về cảnh giới không có gì khác biệt, làm sao Chung Cực Chi Linh lại phải xướng tên?
Binh Ngạo động ý niệm, trực tiếp biến thành Ngạo Cực Kiếm lướt đi như điên.
Những nơi thanh kiếm này xuyên qua, thời không đều sụp đổ, kiếm khí bắn ra ngút trời, tiêu diệt không biết bao nhiêu sinh linh vô tội.
Tâm tính của Binh Ngạo đã trở nên điên cuồng, hai mắt lại đỏ ngầu như máu.
Hiện tại việc hắn muốn làm nhất, chính là chứng minh cho Luyện Khí Giới và toàn Chung Cực biết rằng ở thành tựu luyện khí, mình chắc chắn vượt qua Lạc Nam.
Để làm được điều đó, hắn muốn Ngạo Cực Kiếm phải huỷ diệt Lạc Hồng Kiếm.
Tuy nhiên, Binh Ngạo thừa hiểu một mình không thể nào là đối thủ của cả Bá Việt Tông.
Dù sao thì Binh Ngạo không ngốc, hắn hiểu Cấm Khu kiểu gì cũng sẽ ra tay, mình chỉ cần lặng lẽ chờ đợi.
Tìm cơ hội hiển thế, một lần danh chấn Chung Cực Giới.
…
“Đội ơn chủ công!”
Trên một đỉnh núi, Thủ Mộ Nhân cung kính hướng Lãnh Hồng cúi thấp đầu, sắc mặt tràn ngập kích động.
Đã quá lâu rồi, lão dường như quên mất mình đã từng là Bất Hủ Thần.
Cho đến ngày hôm nay, cảm nhận được thực lực trở về, cả người cường đại, khó tránh khỏi cảm động.
“Không cần biết ơn ta, hãy biết ơn chủ nhân của ta!”Lão Hồng nhàn nhạt nói.
“Chủ nhân của ngài?”Thủ Mộ Nhân kinh hãi.
Trước đó nhìn thấy Lãnh Hồng, lão còn cho rằng Lãnh Tàn đã cắn nuốt và chiếm đoạt được Hồng Mông Đạo Tổ như cái cách đã từng gây ra với Đại Dục Lão Tổ nên thực lực tăng mạnh.
Nào ngờ Lãnh Hồng lại nói mình còn có chủ nhân, làm sao có thể như vậy?
Một Bất Hủ Thần đã là tồn tại đỉnh cấp, sao lại nhận người khác làm chủ?
Hiển nhiên dù đã sống nhiều năm, nhưng Thủ Mộ Nhân cũng không đủ tư cách và thực lực tiếp xúc đến tồn tại như Cấm Lão.
Phần phật…
Một bàn tay đặt lên vai Thủ Mộ Nhân khiến lão rùng mình, vội vàng quay đầu lại thấy một mảng trống rỗng.
“Hé hé, mỗ ở đây!”Tiếng cười the thé khiến người ta rợn cả gai óc vọng lên từ phía trước.
Thủ Mộ Nhân hít sâu một hơi, người này thực lực thật đáng sợ, dù mình đã khôi phục tu vi vẫn không thể theo kịp đối phương.
Lão xoay người, chứng kiến một màn khó tin.
Lãnh Hồng đã quỳ gối trước một tên thái giám mặt đầy son phấn, cái môi thâm đen, vô cùng quỷ dị.
“Gặp chủ nhân còn không quỳ?”Lãnh Hồng gầm lên.
Không gian ép chặt, muốn đè Thủ Mộ Nhân xuống.
Thủ Mộ Nhân vẫn có chút chần chờ, tôn nghiêm của một Bất Hủ Thần đâu dễ quỳ trước mặt người khác?
“Hử?”Vô Ưu khẽ híp mắt.
PHỐC!
Thủ Mộ Nhân chỉ cảm thấy linh hồn gặp trọng kích, nhịn không được phun ra huyết tinh, đầu đầy mồ hôi.
Đều là Bất Hủ, tại sao kẻ này lại mạnh đến thế?
Không còn dám bất kính, Thủ Mộ Nhân ở cạnh Lãnh Hồng quỳ xuống.
“Lần này mỗ vận dụng lực lượng của Cấm Khu, hỗ trợ ngươi tìm lại các mảnh vỡ của Thi Linh Thần Mộ.”Vô Ưu thản nhiên nói:
“Ngươi còn không biết ơn sao?”
Thủ Mộ Nhân chấn động, nhìn sang Lãnh Hồng, thấy đối phương gật đầu xác nhận.
Chẳng trách vừa rồi Lãnh Hồng nói đừng biết ơn hắn, hãy biết hơn chủ của hắn.
“Đội ơn đại nhân.”Thủ Mộ Nhân thêm cung kính, cúi thấp đầu.
“Ừm, lần này vây diệt Bá Việt Tông… mỗ cần càng nhiều nhân thủ càng tốt, đương nhiên sẽ tận dụng ngươi.”Vô Ưu uyển chuyển bước.
“Diệt Bá Việt Tông?”Thủ Mộ Nhân suýt chút vãi cả linh hồn.
Tông môn này hiện tại như mặt trời ban trưa, cường giả đỉnh cấp hàng loạt, trở thành đệ nhất thế lực ở Đông Nam rồi.
Cấm Khu muốn giải quyết Bá Việt Tông, phải điều động nội tình khủng khiếp đến mức nào chứ?
RĂNG RẮC…
Không để Thủ Mộ Nhân chờ lâu, không gian xuất hiện các vết nứt.
Từ trong đó, bốn vị thân ảnh bước ra.
“Hít…”Thủ Mộ Nhân cả người không rét mà run.
Bởi vì lão nhận ra trong bốn người này có Diệt Quy Thần Chủ.
Nàng một thân võ y đơn giản, tóc dài búi cao, phong tư xuất chúng, trong tay chấp chưởng Diệt Đạo Kiếm.
Mà ở bên cạnh, lại là ba vị Bất Hủ Thần không thua kém so với Diệt Quy Thần Chủ.
Trong đó có một nam tử lưng hùm vai gấu, nửa người trên cởi trần, trên thân có xăm hình chín thanh đại đao - Cửu Hành Đao Chủ.
Một nam tử phong thái như ngọc, tuấn mỹ vô song, thân mặc cẩm y, hai mắt khép hờ, nội liễm phong mang như bảo kiếm chưa ra khỏi vỏ, chính là Luân Hồi Kiếm Chủ.
Một thiếu nữ diện mạo thanh thuần, mang vài vẻ ngây thơ, thân mặc váy dài màu trắng, tạo cảm giác như muội muội nhà hàng xóm, không có bất cứ nguy hiểm nào, điểm nổi bật duy nhất là một ngôi sao ở giữa trán của nàng, danh xưng Tinh Thần Chi Chủ.
Ngoại trừ Tần Dương đã ngã xuống, bốn vị Cấm Thần dưới trướng Vô Ưu đã tập hợp.
Hơn nữa nếu tính Lãnh Hồng và Thủ Mộ Nhân, đội ngũ so với trước đây càng lợi hại hơn.
Nhưng cảnh tượng tiếp theo càng khiến Thủ Mộ Nhân cả kinh.
“Tham kiến Cấm Lão!”
Chỉ thấy bốn vị cường giả kia, bao gồm cả Diệt Quy Thần Chủ đều hướng về Vô Ưu hành lễ.
Tim của Thủ Mộ Nhân như dừng một nhịp, vị này mạnh đến mức nào… lại có thể khiến cho mấy nhân vật đáng sợ kia phải nể phục như thế?
Bất quá điều đó còn chưa phải tất cả…
ẦM ẦM ẦM.
Thiên địa chấn động, ba đại môn không gian bất chợt xuất hiện.
Từ bên trong từng đại môn, lại có ba nhóm Bất Hủ Thần bước ra.
Trong đó một nhóm do Loạn Chiến đi đầu, phía sau có bốn vị Cấm Thần hộ tống.
Hai nhóm còn lại cũng do hai vị Cấm Lão dẫn đầu, theo sau lần lượt là mười vị Bất Hủ Thần.
“17 vị?”Thủ Mộ Nhân hoài nghi mình nhìn lầm.
Lẽ ra phải là 18 vị gồm 3 Cấm Lão và 15 Cấm Thần, đáng tiếc tên bạch bào nhân - cũng chính là Tuyệt Sinh Cấm Thần đã vẫn lạc.
Nhưng cũng vì sự vẫn lạc của hắn mới dẫn phát cục diện trước mắt…
“Hé hé hé, Loạn lang!”Vô Ưu hướng Loạn Chiến vẩy ta.
“Câm miệng!”Loạn Chiến gầm thét, Loạn Chiến Phi Phong bùng sáng bao trùm cơ thể.
Khoảnh khắc đó, toàn bộ mọi người đều cảm nhận được Thiên Địa Quy Tắc trở nên hỗn loạn, vô số luồng Quy Tắc như bị bẻ cong, nằm rạp dưới chân của Loạn Chiến.
“Quá khủng khiếp.”Thủ Mộ Nhân run rẩy.
Hai vị Cấm Lão khác lại biểu lộ quỷ dị nhìn lấy cảnh này… thầm nghĩ đêm đó Vô Ưu rốt cuộc đã làm cái gì, vậy mà khiến Loạn Chiến phải bật chế độ “phòng ngự”trong vô thức như vậy?
Loạn Chiến nâng lên Thất Giới Điện, ánh mắt đỏ bừng, mí mắt run rẩy điên cuồng.
“Ây nha, người ta đang có quà tặng cho chàng, sao lại hùng hổ doạ người?”Vô Ưu hứ một tiếng, vung chân đem Thủ Mộ Nhân đạp sang, nói:
“Mỗi người đều có 5 vị Cấm Thần dưới trướng, ngươi thiếu mất một vị cũng hơi khó coi, mỗ tặng ngươi tên này bù vào Tuyệt Sinh đã mất.”
“Loạn huynh bình tĩnh!”Hai vị Cấm Lão đặt tay lên vai Loạn Chiến trấn an hắn.
Nhưng Loạn Chiến lại rùng mình, hiện tại hắn rất sợ cái cảm giác bị người khác chạm vào đột ngột, thật sự ám ảnh trong lòng.
Phó Cấm Chủ trừng phạt hắn quá nặng, hắn vĩnh viễn cũng không dám làm trái quy tắc của Cấm Khu thêm một lần nào nữa.
Mà nhìn phản ứng của Loạn Chiến, mấy vị Cấm Lão và Cấm Thần cũng không yên trong lòng, không muốn đi vào vết xe đổ của đối phương.
Có thể khiến một Cấm Lão tâm thần bất an đến mức độ này, chuyện hắn trải qua nhất định rất kinh khủng.
Loạn Chiến hít sâu một hơi khôi phục bình tĩnh, ánh mắt khinh miệt nhìn xuống Thủ Mộ Nhân, hừ lạnh:
“Giao phế vật này cho ta, ngươi là đang bố thí sao?”
Đường đường Bất Hủ Thần bị gọi là phế vật, Thủ Mộ Nhân rất ức nhưng không dám phản bác.
Bởi vì vừa rồi khi Loạn Chiến bạo tẩu, lão cảm giác mình không thể chống nổi, ở trong đội hình này… bất cứ ai cũng có thể khiến lão trả giá.
Thời gian dài đánh mất tu vi, có lẽ Thủ Mộ Nhân cũng đã đánh mất luôn tôn nghiêm của một vị Bất Hủ Thần.
“Hé hé hé, có vẫn đỡ hơn không.”Vô Ưu cười quái dị:
“Kẻ này có ân oán với Lạc Nam, hắn sẽ nắm bắt cơ hội mà dốc hết sức lực.”
Nghe thấy Thủ Mộ Nhân có ân oán với tên kia, Loạn Chiến nhìn Thủ Mộ Nhân thuận mắt hơn nhiều.
Kẻ thù của kẻ thù là bằng hữu…
Nhất là khi người hắn hận nhất chính là Lạc Nam.
Bởi nếu không phải do Lạc Nam, hắn đã không rơi vào vũng lầy địa ngục, vĩnh viễn cũng rửa không sạch như thế.
“Được rồi, ngươi tạm thời làm việc dưới trướng của ta.”Loạn Chiến nói.
“Tuân mệnh các vị đại nhân.”Thủ Mộ Nhân chắp tay.
Bốn vị Cấm Lão, hai mươi vị Cấm Thần…
Nhân số đã đến đông đủ.
Trận hình này có thể quét ngang bất cứ nội tình Bất Hủ nào, giờ đây lại tập trung đối phó với một tông môn duy nhất.
Có thể thấy Phó Cấm Chủ đã quyết tâm kinh sợ thiên hạ.
Nghĩ đến lần va chạm lần trước, Vô Ưu hưng phấn liếm liếm khoé môi:
“Lạc lang, mỗ đến với ngươi…”
Lão là nhân vật cẩn thận vạn phần, thấy tình hình không ổn sẽ lập tức rút lui.
Lần trước bị Bá Hồng Kiếm doạ sợ, lần ở Đông Bắc thì chưa dám hiện thân công khai khi Phó Cấm Chủ chưa cho phép, chỉ âm thầm cứu mạng của Loạn Chiến.
Nhưng lần này trận hình hùng hậu, bốn vị Cấm Lão liên thủ…
Không có lý do thất bại, Vô Ưu vui mừng hớn hở, cực kỳ tự tin.
Diệt Quy Thần Chủ phía sau siết chặt chuôi kiếm, biểu lộ phức tạp…
“Mở đường đi, mỗ đã nhớ nhung Lạc lang khát khao khó nhịn.”Vô Ưu ra lệnh.
Luân Hồi Kiếm Chủ bước lên, tuỳ ý chém ra một kiếm.
Một kiếm này mở ra thông đạo đến tận Đông Nam, ngay trên bầu trời của Bá Việt Tông.
“Đi thôi!”Hai vị Cấm Lão khác nhún nhún vai:
“Giải quyết nhanh gọn!”
…
Nay e buồn ngủ quá viết hơi ngắn.
Chúc cả nhà ngủ ngon.
Ai có lòng ủng hộ e thì thông tin đây ạ:
AgriBank: 1809205083252 - TechcomBank: 8822261998
Momo: 0942. 973. 261 - Paypal: nguyenphuochau12t2@gmail. com
Mời mọi người đăng ký kênh youtube để nghe audio.
https://www. youtube. com/@AkayTruyen
💬 BÌNH LUẬN TRUYỆN
Cái đệch..., con tiểu tam này sẽ được hội đồng vợ Bá gà chăm sóc tận tình nhất.
BHTV top 1 sever hiển thế
1 mình MÌNH MÌNH MÌNH CON CHẤP HẾT ..... NHẠC LÊN... LÊN LÊN LÀ LÊN LÀ LÊN